• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Anh em tư vấn gấp

conchuotnho

Yếu sinh lý
Kính thưa toàn thể anh em.
Hôm nay t đi xe khách từ thái bình lên Hà Nội. Ngày lễ lên xe đông vl. Phải ngồi ở ghế nhựa con ở giữa lối đi. Có em sinh viên ngồi ngay bên trên tao. Do chật quá lên tao phải ngồi kẹp cả hai đùi vào người em ý. Đến lúc vào Hà Nội, mọi người xuống bớt thì có 1 ghế trống. T bảo em ý lên đó ngồi. Sau đó có nhiều ghế trống, t lên ngồi cạnh em ý luôn. T Lân La hỏi chuyện: em xuống đâu, em học ở chỗ nào, học nghề gì… rồi chia sẻ thêm các câu chuyện khác. Đại ý là vậy. Cơ bản là hỏi gì em ý trả lời đó. Sinh viên năm nhất sinh năm 2k5. Được 1 lúc t chả nói chuyện, giả vờ ngủ (lúc đầu t tựa đầu vào nghề để ngủ, em ý cũng vậy). Lúc đầu t làm liều, tao bảo “cho anh mượn bờ vai em chút nhé” rồi t ghé đầu xuống ngủ luôn. Không thấy em ý phản ứng gì. Đến lúc gần xuống xe, t bảo hay cho anh xin số điện thoại để anh cảm ơn em… sau khoảng 10 giây lưỡng lự em ý cũng đọc số. Sau đó em ý xuống trước, t xuống cách đó một đoạn. Tối nay về, t có nhắn tin qua zalo em ý mà chưa thấy trả lời. Kính mong anh em tư vấn cho trường hợp này. Đa tạ anh em rất nhiều.
 

Bộ Phong

Chim TO
Bỏ đi. Nó đéo thích mày đâu. Nó mà kết thì nó đã rep luôn rồi.
Mà tao nghĩ khả năng nó ở quê lên thằng bồ đang đợi trên hn rồi. Lúc tn mày gửi đến là nó đang phải ngoắ mồm bú cu thằng bồ nó rồi. Chúng nó phải làm 2 nháy cho đã rồi đi ăn nạp sức. Giờ chúng nó lại đang giã rồi. Mày đừng hy vọng gì nhiều
 

conchuotnho

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Bỏ đi. Nó đéo thích mày đâu. Nó mà kết thì nó đã rep luôn rồi.
Mà tao nghĩ khả năng nó ở quê lên thằng bồ đang đợi trên hn rồi. Lúc tn mày gửi đến là nó đang phải ngoắ mồm bú cu thằng bồ nó rồi. Chúng nó phải làm 2 nháy cho đã rồi đi ăn nạp sức. Giờ chúng nó lại đang giã rồi. Mày đừng hy vọng gì nhiều
Đa tạ anh em đã tư vấn thêm một góc nhìn. Lúc xin số, t bảo là hay em cho anh xin số điện thoại để anh được cảm ơn em. Tao Hỏi thêm em có dùng zalo ko… em ý đọc số thì t bấm luôn trên zalo, đưa em xem màn hình luôn thì là hình em ý. T gửi kết bạn, nhắn tin cám ơn rồi mà chưa thấy trả lời gì
 

daikhainhuthe

Yếu sinh lý
Bỏ đi. Nó đéo thích mày đâu. Nó mà kết thì nó đã rep luôn rồi.
Mà tao nghĩ khả năng nó ở quê lên thằng bồ đang đợi trên hn rồi. Lúc tn mày gửi đến là nó đang phải ngoắ mồm bú cu thằng bồ nó rồi. Chúng nó phải làm 2 nháy cho đã rồi đi ăn nạp sức. Giờ chúng nó lại đang giã rồi. Mày đừng hy vọng gì nhiều
Cái gì cũng hay
 

lamlam108

Yếu sinh lý
Kiên nhẫn, không kỳ vọng nhiều và phải biết chớp thời cơ. Cố gắng kiếm tài khoản MXH của em nó, theo dõi và âm thầm thả tim thả like, đừng có bình luận làm gì em nó ấn tượng xấu. 1 ngày nào đó em nó đăng bài tâm trạng hoặc gợi mở kiểu như hôm nay buồn quá, chán quá, thèm này thèm kia thì đó chính là thời cơ của mày. Chúc thành công
 

conchuotnho

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Kiên nhẫn, không kỳ vọng nhiều và phải biết chớp thời cơ. Cố gắng kiếm tài khoản MXH của em nó, theo dõi và âm thầm thả tim thả like, đừng có bình luận làm gì em nó ấn tượng xấu. 1 ngày nào đó em nó đăng bài tâm trạng hoặc gợi mở kiểu như hôm nay buồn quá, chán quá, thèm này thèm kia thì đó chính là thời cơ của mày. Chúc thành công
Đa tạ bro rất nhiều
 

Nam Tú

Yếu sinh lý
Kính thưa toàn thể anh em.
Hôm nay t đi xe khách từ thái bình lên Hà Nội. Ngày lễ lên xe đông vl. Phải ngồi ở ghế nhựa con ở giữa lối đi. Có em sinh viên ngồi ngay bên trên tao. Do chật quá lên tao phải ngồi kẹp cả hai đùi vào người em ý. Đến lúc vào Hà Nội, mọi người xuống bớt thì có 1 ghế trống. T bảo em ý lên đó ngồi. Sau đó có nhiều ghế trống, t lên ngồi cạnh em ý luôn. T Lân La hỏi chuyện: em xuống đâu, em học ở chỗ nào, học nghề gì… rồi chia sẻ thêm các câu chuyện khác. Đại ý là vậy. Cơ bản là hỏi gì em ý trả lời đó. Sinh viên năm nhất sinh năm 2k5. Được 1 lúc t chả nói chuyện, giả vờ ngủ (lúc đầu t tựa đầu vào nghề để ngủ, em ý cũng vậy). Lúc đầu t làm liều, tao bảo “cho anh mượn bờ vai em chút nhé” rồi t ghé đầu xuống ngủ luôn. Không thấy em ý phản ứng gì. Đến lúc gần xuống xe, t bảo hay cho anh xin số điện thoại để anh cảm ơn em… sau khoảng 10 giây lưỡng lự em ý cũng đọc số. Sau đó em ý xuống trước, t xuống cách đó một đoạn. Tối nay về, t có nhắn tin qua zalo em ý mà chưa thấy trả lời. Kính mong anh em tư vấn cho trường hợp này. Đa tạ anh em rất nhiều.
Đồng dâm thân mến!
Câu chuyện kể trên của cậu, tôi thấy rất hay và giàu cảm xúc khám phá đấy. Hãy chân thật với tấm lòng mình & can đảm lên nhé... vì lẽ cảm mến + cảm xúc khác phái cho nhau trong một dịp tình cờ nào đấy là hoàn toàn tự nhiên mà thôi. Chuyện của tôi 15 năm trước là một minh chứng.. Tôi sẽ kể cậu nghe và tự mình cảm nhận để chinh phục chem chép mà cậu đã cố tình kẹp lưng nhé.

"...Trên chuyến xe 72 chỗ ngồi Nam Định - Sài Gòn năm 2011 ấy, mùa đông thì miền Bắc còn miền Nam xa xôi thì vẫn chỉ là nắng & nóng thôi. Tôi lên xe và được sắp ngồi hàng ghế 3, sát cửa sổ. Còn em gái, một người bạn đồng hành được ngồi cùng hàng, bên ngoài cạnh tôi. Trời ngả về chiều và xe bắt đầu chuyển bánh. Tôi đã chủ động nhìn em và hỏi thăm, nói chuyện với em. Em gái để tóc dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt thanh tú với đôi môi chín mọng, ngây ngô như chưa từng hôn ai vậy. E quê Nam Định, 25 tuổi, chưa có gia đình. Em vào Sài Gòn để bắt đầu một cuộc sống mới với biết bao dự định và hoài bão. Tôi cũng kể em nghe về tôi, em kém tôi 1 tuổi, đã chia tay tình đầu và cũng chưa có gđ. Tôi đi với mục đích gì??? Cuộc sống & kế hoạch nơi quê người mà chưa một lần biết sẽ ra sao..??? Cứ thế, nhỏ to nói với nhau, thi thoảng e khúc khích cười với tôi và tất cả dần trở lên thân mật hơn như đã quen nhau từ thuở nào... Xe đã tạm dừng nghỉ để ăn cơm tối nơi quán đường Hà Tĩnh lúc 21h30. Tôi và em đã ngồi cùng bàn với nhau, được nhà xe bao trọn gói nên cứ dùng cơm thôi. Ko tính tiền chi cả. E đã rất tâm lí và luôn nhắc tôi ăn nhiều cơm a nhá.. đường xa nên mệt, a phải cố gắng ăn vào cho khoẻ. Em tự gắp đồ ăn cho tôi. Tôi đã rất xúc động lúc ấy vì hành trình đường xa mà có được người đồng hành, cùng quan tâm và chia sẻ. Mệt mỏi như được cất đi khỏi tâm tư mình...Thế đấy!!!!

.. Chúng tôi lên xe và lại tiếp tục hành trình đến miền xa của tôi và em. Đèn đường cứ vụt ngang qua tôi... tôi nhìn e, em nhìn tôi.. Có lẽ bắt đầu thấm mệt rồi. Tôi đã đổi chỗ cho e ngồi, để có thể e dựa đầu vào thành cửa sổ xe mà chợp mắt. E đã thủ thỉ bên tai tôi lời cám ơn quen thuộc ấy. Ôi, tôi rùng mình một cảm giác khó tả...Tôi chẳng biết thế nào nữa... konku tôi đã ngẩng đầu lên vội vàng và kiêu hãnh...

Tôi cảm giác sợ em nhìn thấy nên vội ngồi xuống ghế ngay như muốn để che đi konku đang ngông cuồng ấy. Thấy em có vẻ bối rối chi ấy và miệng hơi tủm tỉm.. Ánh sáng đêm lờ mờ trên xe nên tôi ko nhìn thấy rõ. E ngồi xuống chỗ tôi, ngả đầu vào thành xe và thiếp đi. Lúc này tôi mới có thể được nhìn em lâu và cẩn thận hơn. Bờ ngực đầy lắm, dù vẫn đang khoác áo mùa đông ấy, đôi mắt em cụp mi xuống lúc ngủ sao mà dễ thương thế. Đôi chân thon dài, khép vào nhau hờ hững... 00:00 giờ - 01:00 giờ... Tôi vẫn ko ngủ được, vì lẽ đang bên em ko khoảng cách thế này.. Một chàng trai đang tuổi yêu mà lại gặp được cô gái có vẻ rất hợp thế này thì Kon tim, Konku đập loạn sao mà ngủ được phải ko? Tiếng còi xe xé màn đêm, em giật mình tay nắm tay tôi...ngơ ngác.. Ko có sao cả... e ngủ tiếp đi..A canh giấc cho em ngủ mà. Tôi đã nói nhỏ với em thế. E lại nhìn tôi, ko nói chi cả.. tay em nắm chặt tay tôi ko rời...và e lại nghiêng đầu ngủ tiếp... Ôi,,, Sự gần gụi, sự cộng hưởng của 2 cực Âm & Dương cứ thế thôi thúc tâm trí tôi lúc ấy... nhưng sao tôi ko thể biết làm tiếp gì lúc này. Chỉ biết nhìn em, nhìn em.. Tay vẫn níu tay e ko rời như thế... Em trở người, quay sát mặt vào bờ vai tôi.. Tôi vẫn chỉ biết ngồi im... thẫn thờ, sôi sục và bế tắc... cảm xúc kon tim & konku rối loạn như thế đó. 3h đêm... đột ngột e rút tay khỏi tay tôi thu tay về phần đùi em. Mặt em khẽ nghiêng về thành cửa sổ.. im lặng... im lặng.. Chỉ thấy tiếng máy xe chạy rền trong đêm vắng..

Tất cả hành khách đều đã ngủ hết rồi... chỉ còn mình tôi thôi, ngồi lặng như thế nhìn em ngủ.. đôi tay tôi chỉ biết mân mê vào nhau... biết bao lần muốn được sờ nhẹ đùi em thôi mà ko dám.. "Quyết định rồi lại Đắn đo"... ôi sao thế nhỉ??? Tự hỏi mà chẳng thể trả lời?! Rồi, điều tôi mong chờ uh đã đến. Đùi em lặng lẽ ngả vào đùi tôi...im như thế rất lâu. Ko lời... Tôi quyết định đặt nhẹ bàn tay chưa hề tội lỗi này lên đùi em... để yên thế. 1,2,3 phút trôi qua. Em lặng trở mình, đùi em vẫn còn nguyên thế bên đùi tôi. Âm & Dương, bấy nhiêu phút giao thoa bên nhau thế ưh... vậy đã quá đủ năng lượng để vận hành..

Tôi xoa đùi e nhẹ lắm như sợ em tỉnh giấc vậy.. nhẹ nhàng và đều đều ko hề đứt đoạn. Đột nhiên tay em đặt nhẹ lên tay tôi khi vẫn trên đùi em như vậy. Tôi giật mình định rút tay về, nhưng ko thể. Tay em đã nắm chặt tay tôi để nguyên thế. Tôi như thấy được thêm động lực vậy.. dù tôi nhìn em, em vẫn đang nhắm mắt, yên lặng thế. Ôi, tôi như thể được kim chỉ nam, đã can đảm nhiều thế nào... xoa nhẹ, hướng dần lên bẹn em... xoa ở đấy rất lâu.. E lại trở mình, yên lặng!!!! Tôi nâng nhẹ đầu em, đặt lên vai tôi.. để e ngủ khẽ khàng thế... Em đã tin tôi, tôi thầm hiểu để mà can đảm hơn, tự tin hơn, bắt đầu ngón tay mở kúc kuần em... Kéo khoá... và nhẹ nhàng luồn xuống.. Ram ráp nơi đầu ngón tay tôi... nhiều lắm... chết rồi, ngón tay tôi đã bắt đầu của hành trình tội lỗi 1 kiếp người đây sao???? Bờ mu em, lông rậm lắm.. Ôi, khẽ và nhẹ thôi, để ko làm rụng từng cọng lông xoăn ko thuốc & xấy ấy của em... Tim tôi như muốn ngừng đập.. là lúc ngón ray khẽ chạm cửa ngõ thế gian...(nơi con người ta đã được sinh ra) trơn, ướt và dính thật nhiều... Em khẽ duỗi chân em như thể chối bỏ ngón tay tội lỗi tôi..Mặc kệ, tay tôi xoay theo em vừa vặn.. mơn trớn nhè nhẹ nơi cửa ấy... em khẽ giật mông em sao. Ôi,,,, ngón tay giữa của tôi... nếu xử phạt ưh??? Nó sẽ phải chịu mức phạt cao nhất.. Thế đấy!!! Ngón tay ấy đã ở trong em... ấn sâu vào chỗ ấy... rút ra rồi lại ấn.. chẳng hề biết mỏi. E đã quay hẳn sang tôi, gục mặt em vào ngực tôi thở nhẹ.. tay em níu chặt bờ vai tôi...tay em mò mẫm konku tôi... Cơ thể em oằn mình lên nhiều lần lắm....Ôi, giây phút hạnh phúc này sẽ theo tôi đi hết cuộc đời mà thôi... Cám ơn em nhé, 1 người bạn đồng hành, 1 người tình ko biên giới của tôi....

Lúc này thực sự đã là cao điểm kủa konku tôi mất rồi.. Tôi ko còn lối thoát, ko biết và ko biết thế nào đây... nó đã nấc nghẹn trong quần tôi lúc đó.. phun trào là bởi bàn tay em kích hoạt ku tôi giải thoát.. Chất tinh trắng đục quen thuộc ấy đã làm ướt hết quần sịp tôi..thế đấy!!!!

2 ngày bên nhau trên chiếc xe ấy... chúng tôi đã quen nhau như thế.. Được âu yếm cho nhau... Dù chưa hề nói yêu nhau. Mỗi lần ghé trạm dừng chân.. Chúng tôi đều được ngồi ăn cùng nhau thôi... chứ ko thể vào toilet làm chuyện ấy được cho nhau. Chúng tôi đã hẹn về SG cho nhau...

Chúng tôi đã giữ mối quan hệ bạn tình với nhau được 2 năm thôi... vì gia đình cô ấy đã gả cô ấy cho người quen Việt Kiều Canada... thế đó 1 chuyện tình có thật của tôi..."

Cái Duyên & Cái Số trong chuyện Tình yêu luôn là đúng đắn.. Qua câu chuyện của tôi, mong bạn hãy thành thật & can đảm nhé. Con gái... ai ai cũng đều có cả... Phút yếu lòng & Ko kiểm soát được lúc ấy thôi... do hoàn cảnh/ngoại cảnh tác động.. và khi họ lại gặp được chàng trai dễ thương, gây nhiều rung động khám phá.. Họ cũng cần & muốn được làm trong quyền hạn của mình....
Thân mến
NT
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Ngọc Phong Linh

Tao là gay
Đồng dâm thân mến!
Câu chuyện kể trên của cậu, tôi thấy rất hay và giàu cảm xúc khám phá đấy. Hãy chân thật với tấm lòng mình & can đảm lên nhé... vì lẽ cảm mến + cảm xúc khác phái cho nhau trong một dịp tình cờ nào đấy là hoàn toàn tự nhiên mà thôi. Chuyện của tôi 15 năm trước là một minh chứng.. Tôi sẽ kể cậu nghe và tự mình cảm nhận để chinh phục chem chép mà cậu đã cố tình kẹp lưng nhé.

"...Trên chuyến xe 72 chỗ ngồi Nam Định - Sài Gòn năm 2011 ấy, mùa đông thì miền Bắc còn miền Nam xa xôi thì vẫn chỉ là nắng & nóng thôi. Tôi lên xe và được sắp ngồi hàng ghế 3, sát cửa sổ. Còn em gái, một người bạn đồng hành được ngồi cùng hàng, bên ngoài cạnh tôi. Trời ngả về chiều và xe bắt đầu chuyển bánh. Tôi đã chủ động nhìn em và hỏi thăm, nói chuyện với em. Em gái để tóc dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt thanh tú với đôi môi chín mọng, ngây ngô như chưa từng hôn ai vậy. E quê Nam Định, 25 tuổi, chưa có gia đình. Em vào Sài Gòn để bắt đầu một cuộc sống mới với biết bao dự định và hoài bão. Tôi cũng kể em nghe về tôi, em kém tôi 1 tuổi, đã chia tay tình đầu và cũng chưa có gđ. Tôi đi với mục đích gì??? Cuộc sống & kế hoạch nơi quê người mà chưa một lần biết sẽ ra sao..??? Cứ thế, nhỏ to nói với nhau, thi thoảng e khúc khích cười với tôi và tất cả dần trở lên thân mật hơn như đã quen nhau từ thuở nào... Xe đã tạm dừng nghỉ để ăn cơm tối nơi quán đường Hà Tĩnh lúc 21h30. Tôi và em đã ngồi cùng bàn với nhau, được nhà xe bao trọn gói nên cứ dùng cơm thôi. Ko tính tiền chi cả. E đã rất tâm lí và luôn nhắc tôi ăn nhiều cơm a nhá.. đường xa nên mệt, a phải cố gắng ăn vào cho khoẻ. Em tự gắp đồ ăn cho tôi. Tôi đã rất xúc động lúc ấy vì hành trình đường xa mà có được người đồng hành, cùng quan tâm và chia sẻ. Mệt mỏi như được cất đi khỏi tâm tư mình...Thế đấy!!!!

.. Chúng tôi lên xe và lại tiếp tục hành trình đến miền xa của tôi và em. Đèn đường cứ vụt ngang qua tôi... tôi nhìn e, em nhìn tôi.. Có lẽ bắt đầu thấm mệt rồi. Tôi đã đổi chỗ cho e ngồi, để có thể e dựa đầu vào thành cửa sổ xe mà chợp mắt. E đã thủ thỉ bên tai tôi lời cám ơn quen thuộc ấy. Ôi, tôi rùng mình một cảm giác khó tả...Tôi chẳng biết thế nào nữa... konku tôi đã ngẩng đầu lên vội vàng và kiêu hãnh...

Tôi cảm giác sợ em nhìn thấy nên vội ngồi xuống ghế ngay như muốn để che đi konku đang ngông cuồng ấy. Thấy em có vẻ bối rối chi ấy và miệng hơi tủm tỉm.. Ánh sáng đêm lờ mờ trên xe nên tôi ko nhìn thấy rõ. E ngồi xuống chỗ tôi, ngả đầu vào thành xe và thiếp đi. Lúc này tôi mới có thể được nhìn em lâu và cẩn thận hơn. Bờ ngực đầy lắm, dù vẫn đang khoác áo mùa đông ấy, đôi mắt em cụp mi xuống lúc ngủ sao mà dễ thương thế. Đôi chân thon dài, khép vào nhau hờ hững... 00:00 giờ - 01:00 giờ... Tôi vẫn ko ngủ được, vì lẽ đang bên em ko khoảng cách thế này.. Một chàng trai đang tuổi yêu mà lại gặp được cô gái có vẻ rất hợp thế này thì Kon tim, Konku đập loạn sao mà ngủ được phải ko? Tiếng còi xe xé màn đêm, em giật mình tay nắm tay tôi...ngơ ngác.. Ko có sao cả... e ngủ tiếp đi..A canh giấc cho em ngủ mà. Tôi đã nói nhỏ với em thế. E lại nhìn tôi, ko nói chi cả.. tay em nắm chặt tay tôi ko rời...và e lại nghiêng đầu ngủ tiếp... Ôi,,, Sự gần gụi, sự cộng hưởng của 2 cực Âm & Dương cứ thế thôi thúc tâm trí tôi lúc ấy... nhưng sao tôi ko thể biết làm tiếp gì lúc này. Chỉ biết nhìn em, nhìn em.. Tay vẫn níu tay e ko rời như thế... Em trở người, quay sát mặt vào bờ vai tôi.. Tôi vẫn chỉ biết ngồi im... thẫn thờ, sôi sục và bế tắc... cảm xúc kon tim & konku rối loạn như thế đó. 3h đêm... đột ngột e rút tay khỏi tay tôi thu tay về phần đùi em. Mặt em khẽ nghiêng về thành cửa sổ.. im lặng... im lặng.. Chỉ thấy tiếng máy xe chạy rền trong đêm vắng..

Tất cả hành khách đều đã ngủ hết rồi... chỉ còn mình tôi thôi, ngồi lặng như thế nhìn em ngủ.. đôi tay tôi chỉ biết mân mê vào nhau... biết bao lần muốn được sờ nhẹ đùi em thôi mà ko dám.. "Quyết định rồi lại Đắn đo"... ôi sao thế nhỉ??? Tự hỏi mà chẳng thể trả lời?! Rồi, điều tôi mong chờ uh đã đến. Đùi em lặng lẽ ngả vào đùi tôi...im như thế rất lâu. Ko lời... Tôi quyết định đặt nhẹ bàn tay chưa hề tội lỗi này lên đùi em... để yên thế. 1,2,3 phút trôi qua. Em lặng trở mình, đùi em vẫn còn nguyên thế bên đùi tôi. Âm & Dương, bấy nhiêu phút giao thoa bên nhau thế ưh... vậy đã quá đủ năng lượng để vận hành..

Tôi xoa đùi e nhẹ lắm như sợ em tỉnh giấc vậy.. nhẹ nhàng và đều đều ko hề đứt đoạn. Đột nhiên tay em đặt nhẹ lên tay tôi khi vẫn trên đùi em như vậy. Tôi giật mình định rút tay về, nhưng ko thể. Tay em đã nắm chặt tay tôi để nguyên thế. Tôi như thấy được thêm động lực vậy.. dù tôi nhìn em, em vẫn đang nhắm mắt, yên lặng thế. Ôi, tôi như thể được kim chỉ nam, đã can đảm nhiều thế nào... xoa nhẹ, hướng dần lên bẹn em... xoa ở đấy rất lâu.. E lại trở mình, yên lặng!!!! Tôi nâng nhẹ đầu em, đặt lên vai tôi.. để e ngủ khẽ khàng thế... Em đã tin tôi, tôi thầm hiểu để mà can đảm hơn, tự tin hơn, bắt đầu ngón tay mở kúc kuần em... Kéo khoá... và nhẹ nhàng luồn xuống.. Ram ráp nơi đầu ngón tay tôi... nhiều lắm... chết rồi, ngón tay tôi đã bắt đầu của hành trình tội lỗi 1 kiếp người đây sao???? Bờ mu em, lông rậm lắm.. Ôi, khẽ và nhẹ thôi, để ko làm rụng từng cọng lông xoăn ko thuốc & xấy ấy của em... Tim tôi như muốn ngừng đập.. là lúc ngón ray khẽ chạm cửa ngõ thế gian...(nơi con người ta đã được sinh ra) trơn, ướt và dính thật nhiều... Em khẽ duỗi chân em như thể chối bỏ ngón tay tội lỗi tôi..Mặc kệ, tay tôi xoay theo em vừa vặn.. mơn trớn nhè nhẹ nơi cửa ấy... em khẽ giật mông em sao. Ôi,,,, ngón tay giữa của tôi... nếu xử phạt ưh??? Nó sẽ phải chịu mức phạt cao nhất.. Thế đấy!!! Ngón tay ấy đã ở trong em... ấn sâu vào chỗ ấy... rút ra rồi lại ấn.. chẳng hề biết mỏi. E đã quay hẳn sang tôi, gục mặt em vào ngực tôi thở nhẹ.. tay em níu chặt bờ vai tôi...tay em mò mẫm konku tôi... Cơ thể em oằn mình lên nhiều lần lắm....Ôi, giây phút hạnh phúc này sẽ theo tôi đi hết cuộc đời mà thôi... Cám ơn em nhé, 1 người bạn đồng hành, 1 người tình ko biên giới của tôi....

Lúc này thực sự đã là cao điểm kủa konku tôi mất rồi.. Tôi ko còn lối thoát, ko biết và ko biết thế nào đây... nó đã nấc nghẹn trong quần tôi lúc đó.. phun trào là bởi bàn tay em kích hoạt ku tôi giải thoát.. Chất tinh trắng đục quen thuộc ấy đã làm ướt hết quần sịp tôi..thế đấy!!!!

2 ngày bên nhau trên chiếc xe ấy... chúng tôi đã quen nhau như thế.. Được âu yếm cho nhau... Dù chưa hề nói yêu nhau. Mỗi lần ghé trạm dừng chân.. Chúng tôi đều được ngồi ăn cùng nhau thôi... chứ ko thể vào toilet làm chuyện ấy được cho nhau. Chúng tôi đã hẹn về SG cho nhau...

Chúng tôi đã giữ mối quan hệ bạn tình với nhau được 2 năm thôi... vì gia đình cô ấy đã gả cô ấy cho người quen Việt Kiều Canada... thế đó 1 chuyện tình có thật của tôi..."

Cái Duyên & Cái Số trong chuyện Tình yêu luôn là đúng đắn.. Qua câu chuyện của tôi, mong bạn hãy thành thật & can đảm nhé. Con gái... ai ai cũng đều có cả... Phút yếu lòng & Ko kiểm soát được lúc ấy thôi... do hoàn cảnh/ngoại cảnh tác động.. và khi họ lại gặp được chàng trai dễ thương, gây nhiều rung động khám phá.. Họ cũng cần & muốn được làm trong quyền hạn của mình....
Thân mến
NT
Bác đẹp trai lắm nhỉ
 
Bên trên