• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

[truyện 18+ tự sáng tác] Bánh trôi nước [NTR - Some - Public]

kebinthai

Yếu sinh lý
Trước giờ ae hay biết đến t vì hay check hàng, rp với quay phim các thứ mà không biết là t cũng là một tín đồ của truyện 18+. Có cái là gu truyện của t hơi khó tính, thích đọc truyện từ ngữ phải lịch sự với cốt truyện, diễn biến phải logic, phải mô tả sự thay đổi của tâm lý nhân vật các thứ nên trước giờ truyện t thích không nhiều lắm. Ghét cái là mỗi truyện dù hay đến đâu cũng chỉ đáp ứng một phần mong muốn của t nên t đã tập tành sửa nội dung truyện theo ý mình và tự nhiên nảy sinh ý nghĩ sao k thử tự sáng tác một truyện 18+.
Truyện này lấy bối cảnh môi trường công sở, thể loại NTR B, some, public. Ai không hợp gu có thể đi ra k đọc nữa, đừng nói lời cay đắng.
Truyện này t lấy cảm hứng từ truyện yêu thích đầu tiên của t, viết lần đầu nên chắc còn nhiều sai sót. Mong ae ủng hộ.
Truyện bắt đầu up từ post #2 nhé
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 1: Phỏng vấn xin việc.

Sáng mùa thu Hà Nội thật đẹp, những cơn gió heo may se se lạnh khiến không khí vốn nhộn nhịp nay bỗng trở nên nhẹ nhàng, hiền hòa hơn. Mọi con đường, góc phố Thủ đô len lỏi tia nắng nhè nhẹ, trong vắt và đẹp mơ màng. Mọi thứ có vẻ dịu dàng, bình yên hơn. Không còn cảnh tấp nập, xô bồ vốn có thường ngày.

Một chiếc xe máy spacy cũ mầu trắng sữa dừng lại trước thềm tòa nhà bốn tầng khá nổi bật giữa khu phố yên bình có gắn tấm biển inox mạ vàng khá lớn ghi tên Công ty Cổ phần đầu tư xây dựng Thái Dương. Bác bảo vệ già chú ý hơn đến chủ nhân của chiếc xe vừa dừng lại. Một cô gái gạt chân chống rồi bước xuống xe, tiến lại gần phía bác bảo vệ.

* Bác ơi, đây có phải là Công ty Cổ phần đầu tư xây dựng Thái Dương không ạ?

* Đúng rồi, cháu cần gặp ai?

* Dạ, sáng nay cháu có hẹn đến phỏng vấn ạ.

* Cháu để xe vào bãi xe trong kia xong lên tầng 3 vào phòng Hành chính - Tổng hợp nhé.

Bác bảo vệ trầm ngâm ngắm nhìn theo bóng dáng thướt tha của cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng bóc và mịn màng tự nhiên và đặc biệt thân hình cân đối kiểu mình dây cây cảnh, eo thon mông nở. Cô gái mặc bộ váy công sở màu xanh đơn giản nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp tự nhiên khiến người đối diện thấy dễ chịu.

Cô gái dắt xe vào trong thấy bên trong khá rộng, cả tầng 1 chỉ làm chỗ để xe. Phía ngay cửa gần chỗ bác bảo vệ một ô kẻ sơn có chiếc xe mecedez đang đỗ, phía trong là bãi để xe máy, đếm sơ qua chắc cũng phải ba chục xe máy. Cô gái đi theo thang bộ ở cuối bãi xe lên tầng 3, tìm phòng Hành chính - Tổng hợp thì thấy phòng đang mở cửa.

Lịch sự giơ tay gõ cửa mấy lần, sau khi nghe tiếng mời vào, cô gái bước vào phòng. Bên trong phòng không rộng lắm nhưng vẫn đủ kê 5 bàn làm việc, và bộ bàn ghế để tiếp khách, mọi thứ đều toát lên vẻ gọn gàng ngăn nắp. Ngồi ngay gần cửa là một thanh niên trẻ cao gầy, da rám nắng.

* Chị đến phỏng vấn phải không? Tên chị là gì nhỉ? Em là Phong. Em có nghe chị Hương báo là sáng nay có 3 người đến phỏng vấn. Chị ngồi ngồi ghế đợi một chút tí nữa đến lượt em sẽ gọi, có một bạn cũng ngồi đợi phỏng vấn giống chị - Cậu thanh niên nở nụ cười thân thiện với hàm răng trắng đều tắm tắp tương phản với làn da rám nắng của cậu.

* Chị là Lan Phương. Có gì tí nữa gọi chị nhé. Cảm ơn em - Cô gái mỉm cười rồi bước ra ghế ngồi đợi.

Một cô gái khác đã ngồi sẵn ở bàn tiếp khách ngẩng đầu lên nhìn với ánh mắt soi mói rồi gật đầu chào. Lan Phương cũng gật đầu chào lại rồi ngồi xuống, đưa mắt nhìn kỹ hơn cô gái kia, cô ta hơi thấp, mắt đeo kính cận khá dầy, nói chung ngoại hình rất bình thường không nổi bật. Điều này khiến Lan Phương yên tâm hơn một chút vì ít nhất mình có lợi thế về ngoại hình hơn đối thủ này.

Ngồi đợi một lúc thì đến lượt cô gái kính cận vào phỏng vấn, lúc ra cô ta có vẻ nhắn nhó tiếc nuối.

* Mời chị Phương, chị sang phòng để chị Hương phỏng vấn nhé.

Lan Phương gõ cửa căn phòng có biển ghi Nguyễn Thanh Hương - Trưởng phòng Hành chính - Tổng hợp rồi bước vào. Một người phụ nữ khá đẹp, ngoài ba mươi tuổi nhẹ nhàng mời cô ngồi xuống ghế đối diện mình, tay đang giở tập hồ sơ của cô ra xem.

* Chào em, chị là Hương. Em là Lê Lan Phương, 27 tuổi, đã lập gia đình, có một con nhỏ. Con em giờ mấy tuổi rồi, đi học mẫu giáo chưa?

* Con em ba tuổi rồi, ba tuổi trường công mới nhận nên e vừa gửi con đi học mẫu giáo để đi làm lại.

* Em có bằng kế toán của trường đại học Kinh tế quốc dân, đã có hai năm kinh nghiệm ở một công ty nhà nước nhỉ? Ở công ty cũ em đã làm những công việc gì rồi?

* Vâng, ở công ty cũ em làm kế toán, làm bảng lương, làm thu chi.

* Em biết gì về dự toán, làm hồ sơ thanh, quyết toán, hồ sơ thầu, hợp đồng không?

* Dạ e có làm mấy lần về hợp đồng thôi chứ mấy việc kia em chưa làm bao giờ ạ.

* Thôi không sao, biết nghiệp vụ kế toán cơ bản là được, còn mấy cái khác thì tự học thêm với chịu khó làm nhiều là thạo thôi. Có phải ai cũng làm đúng chuyên ngành đâu, ra trường đi làm tận dụng được 30% kiến thức được đào tạo trong trường đã là nhiều. Chị cũng học ngành kế toán của trường Kinh tế quốc dân giống em mà vẫn làm ở công ty về xây dựng đấy thôi, chịu khó tự học là được.

* Vâng, em sẽ cố gắng tự học hỏi thật nhiều để nhanh thành thạo công việc, đáp ứng yêu cầu của công ty ạ.

Chị Hương trầm ngâm một chút làm Lan Phương hơi lo lắng nhưng khi nghe chị nói là học cùng ngành cùng trường với mình mà vẫn làm tốt ở công ty xây dựng này thì tự nhiên thấy đỡ lo hẳn. Lan Phương giờ mới để ý nhìn kỹ, chị Hương có khuôn mặt rất đẹp, làn da chị cũng láng bóng căng mịn dù nhìn kỹ ở đuôi mắt bắt đầu lờ mờ xuất hiện dấu vết của thời gian. Quần áo, trang sức của chị đơn giản nhưng tinh tế, trong khi từ chị tỏa ra một mùi hương nước hoa đắt tiền thoang thoảng rất dễ chịu.

Bất ngờ có tiếng gõ cửa rồi có tiếng mở cửa, một người đàn ông bất ngờ xuất hiện từ phía sau tủ hồ sơ cạnh bàn chị Hương, hóa ra phòng còn một cánh cửa nữa bị che khuất bởi tủ hồ sơ.

* Hương ơi, em chuẩn bị hồ sơ để sang tuần mở thầu gói thầu xây lắp nhé….

Người đàn ông hơi bất ngờ, sững lại một chút khi thấy có một cô gái xinh xắn, cao ráo ngồi đối diện chị Hương. Ông ta lướt mắt nhanh qua khuôn mặt xinh đẹp, khe ngực căng tròn rồi thân hình cân đối của Lan Phương rồi tỉnh bơ như không quay qua nói chuyện với chị Hương.

* Em đang có khách à, anh xin lỗi nhé. Hai chị em làm việc tiếp đi.

* Em phỏng vấn thôi, đằng nào cũng xong rồi, em sẽ bảo Phong chuẩn bị hồ sơ để tuần sau bỏ thầu.

Người đàn ông lại biến mất như một cơn gió. Lan Phương chỉ kịp thoáng nhìn thấy một người đàn ông mặt vest không cao lắm nhưng có vẻ phong độ, bệ vệ.

* Thôi hôm nay phỏng vấn xong rồi, chị sẽ về xem lại hồ sơ rồi quyết định. Nếu đồng ý nhận, chị sẽ bảo người của công ty liên hệ với em. Chào em.

Đợi Lan Phương xin phép rồi đóng cửa đi ra, chị Hương lấy trong ngăn bàn ra thêm hai tập hồ sơ nữa rồi giở đi giở lại.

* Bạn nữ đầu tiên thì hơi ảo tưởng sức mạnh, mới ra trường chưa biết trình độ đến đâu mà đã ra yêu sách về lương thưởng. Bạn nữ thứ hai thì thiếu tự tin quá, nói năng ấp ấp úng. Bạn nữ thứ ba thì có vẻ tự tin, cũng có vẻ chịu khó học hỏi, hơn nữa ngoại hình cũng dễ nhìn. Gái một con nhỉ, đúng là trông mòn con mắt. Tên là Lan Phương nhỉ, đã “Lan” còn ghép với “Phương”, hoa lan đi muôn phương. Chắc sẽ vất vả, bị vùi dập lắm đây.

***

Sau lần phỏng vấn ở công ty Thái Dương, Lan Phương cũng đi phỏng vấn thêm hai công ty khác nhưng thấy quy mô có vẻ nhỏ. Lan Phương cũng ấn tượng với tác phong chuyên nghiệp, phong cách ngăn nắp của nhân viên công ty Thái Dương, sự niềm nở nhiệt tình chàng trai có làn da rám nắng tên Phong và người phụ nữ xinh đẹp, quý phái tên Thanh Hương. Cô có linh cảm là công ty Thái Dương sẽ nhận mình vào làm, và đúng như vậy.

Một buổi sáng giữa tuần, đang dọn dẹp nhà cửa thì Thu Hương thấy có điện thoại hiện số lạ gọi đến.

* A lô, xin lỗi đây có phải số điện thoại chị Phương không?

* Vâng, tôi là Phương, ai vậy ạ?

* Em Phong đây, em ở Công ty Cổ phần đầu tư xây dựng Thái Dương. Công ty đồng ý nhận chị vào làm rồi. Chị Hương bảo em gọi cho chị để chuẩn bị, thứ hai tuần sau bắt đầu đi làm. Chị lưu số em vào nhé, cứ lưu em là Phong củi cũng được, chị Hương hay gọi em thế.

* Cảm ơn em đã gọi báo. Hẹn gặp em thứ hai tuần sau ở công ty - Lan Phương bấm điện thoại lưu tên, mỉm cười thầm tủm tỉm với cái nick name ngộ nghĩnh: Phong củi, đúng là đen như thanh củi cháy. Làn da đen nên càng làm nổi bật nụ cười thân thiện tỏa nắng với hàm răng trắng bóc đều đặn, khá là gây ấn tượng cho người từng tiếp xúc. Mà anh chàng này hơi đen vì da rám nắng thôi chứ không phải kiểu đen xỉn bẩn bẩn.

Lan Phương không hề biết là anh chàng có biệt danh Phong củi không phải không phải là vì đen như củi mà vì ý nghĩa khác, cô mà biết thì chắc sẽ đỏ mặt lên mất.
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Em đã từng loạn luân với chú. Chú học y ở HN, sau làm bsi, chú hơn em gần 2 con giáp. E bắt đầu mối quan hệ với chú khá sớm, từ năm 13-14t đó cũng là lần mà e..............................iếng phạch phạch to rõ, một tay chống, một tay tét vào mông em đen đét. Cứ mỗi cái tét là một tiếng rên thất thanh của em, cảm giác như có luồng điện giật mạnh. Cứ mỗi cái tét mông là một lời hoan lạc thốt ra. Con đĩ hư quá! Đét! Mới nhỏ đã chổng mông đòi đụ này! Đét! Làm chú k kìm chế đc này! Đét! Biết lỗi hư chưaaaa?
định mệnh, t đang post dở truyện m vào post linh tinh j đấy. Loãng cả tp
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 2: Công việc mới

Sáng thứ hai, Lan Phương dậy thật sớm để chuẩn bị dù quần áo đi làm thì cô đã lựa chọn, là lượt cẩn thận từ tối qua.

* Em dậy sớm thế, đúng là đi là được đi làm lại có khác, hào hứng ghê. Em thì thoát cảnh trông con ở nhà, giờ chỉ khổ anh hàng ngày phải dậy sớm để đưa Cún đi học thôi – Anh Bình, chồng Lan Phương ngáp ngắn ngáp dài, lồm cồm ngồi dậy.

* Đành thế chứ biết làm sao, đường đưa Cún đi lớp mẫu giáo ngược đường đến công ty em, với cả anh làm viên chức nhà nước giờ giấc không bị gò bó quá, đâu như em làm ngoài, đi làm muộn khéo còn bị trừ lương.

Lan Phương hôn tạm biệt hai bố con rồi vội vàng đến cơ quan, hôm nay ngày đầu tiên đi làm cô muốn đến sớm một chút.

* Chào Phương, hôm nay ngày đầu tiên đi làm à cháu? – Bác bảo vệ công ty niềm nở chào hỏi.

* Dạ vâng, cháu chào bác – Lan Phương hơi ngạc nhiên vì bác bảo vệ biết tên cô.

* Cháu ngạc nhiên vì bác biết tên cháu à? Phong nó báo cho bác là công ty có nhân viên mới tên Lan Phương rất xinh, từ đầu tuần này bắt đầu đi làm. Bác vẫn nhớ trong mấy cô gái đến phỏng vấn lần trước thì cháu là xinh nhất.

* Dạ, cháu xinh sao bằng chị Hương được ạ - Thu Hương hơi đỏ mặt, lòng vui vui vì nghe bác bảo vệ khen.

Dắt xe vào chỗ để xe Lan Phương đã thấy một chiếc SH đỏ bóng loáng dỗ ngay ô đầu tiên phía sau chỗ đỗ oto ngay đầu cổng vào, lòng thầm nghĩ ai mà đến sớm ghê, lại còn đi hẳn SH xịn xò.

Cô lên tầng 3 thì phòng Hành chính – Tổng hợp còn chưa mở cửa, đang ngồi đợi thì thấy chị Hương từ nhà vệ sinh đi ra.

* Oh Phương à, em đến sớm ghê. Hôm nay ngày đầu tiên em đi làm nhỉ?

* Dạ vâng, hôm nay ngày đầu em đi làm - Lan Phương thầm nghĩ chị Hương là lãnh đạo phòng mà còn đi làm sớm hơn nhân viên nữa.

* Em đợi tí để Phong nó lên mở cửa, nó đang chạy ra mua hộ chị ít đồ. Để chị bảo nó đánh cho em thêm bộ chìa khóa phòng và phát đồng phục cho em.

Lan Phương đợi 1 lát thì thấy Phong đến, tay xách túi hoa quả và bánh kẹo.

* Chào chị Phương, chị đến sớm ghê.

* Em mua hoa quả với bánh kẹo làm gì vậy?

* Chị Hương bảo em mua sẵn ít hoa quả bánh kẹo để tí chị ra mắt phòng.

* Ơ, việc đấy chị phải lo chứ. Chị còn đang định hỏi em xem tí mua hoa quả bánh kẹo chỗ nào gần đây.

* Chị mới đi làm đã nhận lương đâu, chị không phải lo, vụ này chị Hương dặn em lo rồi.

Lan Phương thấy ngại ghê, tự nhiên thấy vui vui vì chị Hương chu đáo, càng lúc cô càng thấy có thiện cảm với người phụ nữ xinh đẹp này.

Vào phòng, cô bắt đầu cùng Phong đi rửa, gọt hoa quả bầy ra đĩa, vừa bầy biện xong thì mọi người trong phòng bắt đầu đến phòng.

* Ôi nhiều hoa quả, bánh kẹo thế này, ngon ghê. Hôm nay dịp gì thế các anh chị?

* Hôm nay có nhân viên mới đến phải khác chứ, cứ tưởng chỉ xinh thôi k biết điều. Cơ mà mỗi hoa quả bánh kẹo thì hơi thường nhỉ, ít ra phải được bữa ăn chứ.

* Em nhất trí, tí hoa quả thế này chưa xi nhê, phải có bữa ăn ra mắt mới được.

* Vâng, em sẽ đãi mọi người một bữa …. Nhưng để cuối tháng được không ạ?

* Thôi, mọi người đừng trêu chị Phương nữa.

* Chị Phương ngọt xoét, mày kém em Phương có một tuổi thôi đấy.

* Hơn một tuổi cũng là hơn, gọi chị được rồi. Thôi để em sang mời chị Hương sang cùng liên hoan.

Lan Phương thấy mọi người cười đùa vui vẻ, thân thiện cũng thoải mái theo, dẹp bỏ sự e ngại ban đầu.

* Nào mọi người, hôm nay là ngày đầu tiên em Phương đi làm. Phương hôm nay có chuẩn bị ít hoa quả bánh kẹo để ra mắt phòng. Em giới thiệu đi Phương - Chị Hương bắt đầu chủ trì buổi liên hoan nhỏ.

* Dạ, em chào các anh chị. Em là Lê Lan Phương, hai mươi bẩy tuổi, hôm nay đi làm ngày đầu tiên đi làm. Mong các anh chị nhiệt tình chỉ dạy, giúp đỡ em.

* Chỉ dạy thì không dám, khéo còn bị em chỉ dạy ngược lại í chứ - Một giọng chua ngoa làm Lan Phương hơi chú ý, nãy giờ hình như người này nói câu nào cũng chọc ngoáy mình. Đó là một người phụ nữ tầm ngoài bốn mươi tuổi, to béo phốp pháp, nọng cằm nhiều nên mặt tròn xoe như quả bóng.

* Chị Phương chào các anh chị thôi, không có chào các em à.

* Thôi thôi, để em giới thiệu mọi người. Em với chị Hương thì chị Phương biết rồi, chị béo này là Thúy tròn - thón trùy, em trai này là Luân con. Phòng Hành chính - Tổng hợp này trước có bốn người thôi, giờ có chị đi làm nữa là 5 người.

* Ah thằng Phong củi này, mày dám chê chị béo à - Chị Thúy nhăn mặt giơ tay dọa đánh Phong.

* Thì em chê đúng mà, có sai đâu. Đúng không mọi người.

Mọi người cười ồ lên làm Phương cũng cười theo, cô cố nhớ tên mọi người, may phòng cũng ít người nên dễ nhớ.

Mọi người ăn hoa quả bánh kẹo xong thì Phong với Luân giúp Lan Phương dọn dẹp rồi pha nước mời mọi người.

* Tạm thời chị giao chị Thúy hướng dẫn Phương nhé. Chị Thúy làm lâu năm rồi có nhiều kinh nghiệm.

Tuần đầu tiên Lan Phương được chị Thúy bắt đọc cả đống hồ sơ nhật ký thi công, hồ sơ quản lý chất lượng, các biên bản nghiệm thu, rồi hồ sơ thanh toán, quyết toán, hợp đồng. Nhìn đống hồ sơ mà cô hoa cả mắt, chả biết bắt đầu đọc từ đâu. Cô hỏi thì chị Thúy có vẻ khó chịu, bảo đọc hết hồ sơ kỹ chưa mà đã hỏi. Thấy chị ta khó chịu nên Lan Phương cũng ngại hỏi, đành tự mầy mò chịu khó đọc hồ sơ.

* Chị quan tâm mấy cái linh tinh quá làm gì, loạn lên đấy. Hồ sơ thanh quyết toán thì chủ yếu quan tâm khối lượng theo biên bản nghiệm thu và đơn giá hợp đồng thôi. Mấy cái hồ sơ nhật ký, hồ sơ quản lý chất lượng phải có trước và thường theo trình tự rồi nên tạm thời chị chưa cần quan tâm đâu – Phong thấy Lan Phương loay hoay nên nhắc cô.

* Cảm ơn em, chị đang bù đầu không biết nên xem từ đâu.

* Kệ chị Thúy, chị í ghê gớm cậy ma cũ bắt nạt ma mới đấy. Hồi xưa cu Luân mới đi làm cũng bị chị í hành cho.

Lan Phương theo hướng dẫn của Phong nên hiểu vấn đề nhanh hơn, khi chị Thúy kiểm tra thấy cô đã hiểu bản chất nên cũng hơi bất ngờ, có vẻ khó chịu. Rồi chị ta giao cô nghiên cứu tiếp về lập dự toán. Lần này Lan Phương còn thấy mông lung hơn lần trước, nào là khối lượng, định mức, đơn giá. Khối lượng thì bóc từ bản vẽ thiết kế, định mức thì lấy theo quyển định mức dầy cộp mà mỗi lần tìm cô muốn toét cả mắt, đơn giá thì theo công bố giá hoặc báo giá.

* Cái dự toán này thì phức tạp hơn, với cả em cũng chỉ hiểu nguyên tắc thôi chứ không thạo chi tiết. Chị chịu khó hỏi chị Hương í, không phải ngại đâu, chị Hương nhiệt tình lắm - Phong thấy Lan Phương loay hoay với đống hồ sơ nên góp ý.

Lan Phương lúc đầu cũng hơi ngại hỏi chị Hương vì dù sao chị cũng là lãnh đạo phòng nhưng hỏi thử một hai lần thấy chị chỉ dậy nhiệt tình, nên cô không ngại nữa, nghiên cứu đến đâu không hiểu mới hỏi. Chị Hương chỉ dậy ngắn gọn nhưng xúc tích, dễ hiểu, đi đúng trọng tâm nên Lan Phương tiếp thu rất nhanh, hiểu bản chất vấn đề nên cô càng ham tìm hiểu. Chị Hương thấy cô chịu khó học hỏi cũng ưng ý lắm. Rồi khi cô đã hiểu bản chất thì chị Hương bảo cô về đọc trên mạng thêm về phần mềm dự toán xong cho cô một cái usb để mở khóa phần mềm. Dùng quen phần mềm rồi Lan Phương thấy công việc nhàn hẳn, đỡ phải tra định mức mệt mỏi, áp giá cũng nhanh hơn, công việc nhẹ đi rất nhiều.

Tuy nhiên do không học chuyên ngành xây dựng, Lan Phương gặp khó khăn với việc bóc khối lượng. Nhìn đống bản vẽ cứ như sơ đồ bát quái, cô hoa cả mắt. Gia đình cô trước giờ khá giả, bố mẹ lại không bắt cô làm việc nhà nhiều. Ra trường đi làm bố mẹ cũng xin cho cô vào làm công ty nhà nước nhưng chưa có chỉ tiêu để vào biên chế nên đành làm dạng hợp đồng. Rồi Lan Phương yêu và kết hôn với anh Bình, con trai người bạn thân của bố cô. Anh Bình thì hiền lành, yêu chiều vợ, rồi vợ chồng cô có bé Cún, cuộc sống yên bình trôi làm cô nghĩ thế này thật hạnh phúc. Trong lúc cô nghỉ thai sản thì đã có người khác chạy vào vị trí việc làm cô đang chờ. Chán quá, bố mẹ cô định hướng bảo cô thử ra làm ngoài vì dù sao bố mẹ hai bên đã về hưu không có điều kiện hỗ trợ kinh tế nhiều, chồng cô làm nhà nước rồi thì cô nên ra làm ngoài để đảm bảo kinh tế. Tính Lan Phương sung sướng quen nên giờ ra làm ngoài gặp công việc lắt nhắt đủ thứ làm cô khá ngại, có lẽ cô không hợp làm dự toán.

Chị Hương cũng bảo chị Thủy giao thử cho Lan Phương làm thêm mảng hợp đồng với đấu thầu thì thấy cô tiếp thu rất nhanh, làm cũng hào hứng hơn nên định hướng cho cô làm mảng công việc đấy.

***​

* Đợt này công việc cũng nhiều, mấy công việc đơn giản như chuẩn bị tài liệu, lên lịch làm việc co anh với nhắc lịch các thứ em giao thêm một người chuyên trách làm đi, không cần hiểu chi tiết đâu, nắm được nguyên tắc là được - Ông Dương qua trao đổi lúc chị Hương đang ngồi trong phòng.

* Vâng, để em xem giao cho ai.

* A thấy có nhân viên mới, tên là gì nhỉ? Phương thì phải. A thấy cũng nhanh nhẹn và hiểu việc đấy.

* Anh muốn Lan Phương chuyên trách việc này à. Vâng, thế để e bảo Phương. Làm chuyên trách việc này thì là thư ký cho anh nhé.

* Uh, thế cũng được.

* Thế để em làm thông báo với bảo Phong kê bàn với dọn đồ cho Phương ngồi trước cửa phòng anh cho tiện công việc.

Được chị Hương thông báo về vị trí công việc mới, Lan Phương vừa mừng vừa lo. Vị trí thư ký công việc nhàn hạ hơn công việc linh tinh đủ thứ ở phòng Hành chính - Tổng hợp nhưng lại phải tiếp xúc với sếp nhiều. Cô chưa tiếp xúc nhiều với ông Dương nên hơi ngại. Tiếp xúc một thời gian cô thấy ông Dương phong độ, bệ vệ, nói năng đĩnh đạc rất có uy với nhân viên nhưng cũng vui vẻ không quá ghê gớm. Công việc nhàn hạ bớt đi, lương cao hơn, thu nhập lại được tăng thêm nhờ vài khoản ngoài lương nên Lan Phương vui lắm.

Đợt trước phải làm đủ thứ việc lắt nhắt nên cô hay mệt mỏi, cáu gắt với chồng con. Mấy lần chồng gạ gẫm Lan Phương toàn từ chối vì mệt với không có tâm trạng. Giờ thì tâm trạng cô vui vẻ hẳn, cô thấy hơi có lỗi vì mấy lần từ chối chồng nên quyết định sẽ bù đắp cho anh.

Tối ăn xong, cô tắm rửa sạch sẽ thơm tho, mặc bộ váy ngủ thật đẹp rồi vào ru cho Cún đi ngủ sớm. Thấy con ngủ rồi cô quay qua ôm chồng tình cảm.

* Vợ anh dạo này bớt bận rồi nhỉ. Mà em làm thư ký thì phải để ý đấy, giờ báo chí nói nhiều vụ sếp với thư ký lắm.

* Anh yên tâm, em yêu anh thế này làm sao yêu ai khác được. Với cả ông sếp em nghiêm túc lắm, ở cơ quan lúc nào cũng giữ chừng mực, không có cợt nhả hay động chạm gì đâu.

* Ai biết được, có khi ông ta giả vờ đạo mạo thì sao. Vợ anh đẹp thế này mà ông ta không để ý thì hơi lạ nha.

* Liên thiên, em đẹp thì để chỉ dành cho anh thôi.

* Uh vợ là của anh thôi. Hôm nay hai vợ chồng mình giao ban nhé, em bắt a nhịn suốt từ cả tháng rồi.

* Vâng, để hôm nay em bù cho anh. Anh đi tắm đi, nãy em tắm rồi.

Đợi chồng đi vào nhà tắm, Lan Phương khẽ cởi áo quần lót ra rồi gập gọn để ở đầu giường. Tai cô nghe văng vẳng tiếng nước chảy khi chồng tắm và tiếng huýt sáo của anh.
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 3: Khởi đầu

* Anh tắm xong rồi đây vợ ơi.

* Anh lau người kỹ đi đã, vai với tay còn đầy nước này - Lan Phương nhoài người lên tủ đầu giường lấy cái khăn tắm để lau người cho chồng.

* Ái chà, em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi à - A Bình cười thích thú.

* Chuẩn bị gì cơ … - Lan Phương xấu hổ khi bắt gặp ánh mắt chồng đang gắn chặt vào bộ mông trắng mịn nẩy nở của cô hớ hênh lộ ra dưới chiếc váy ngủ khi cô nhoài người lấy khăn tắm. Cô kéo lại váy rồi lấy khăn lau người cho chồng.

* Em che lại làm gì, đằng nào tí chả cởi ra.

* Kệ chứ, lúc nào …. cởi thì tính sau.

* Thèm ghê, em mà để a nhịn thêm mấy tuần nữa khéo có hôm sáng dậy anh phải thay quần mất - Anh Bình thèm thuồng đẩy khẽ Lan Phương nằm xuống giường, rúc mặt vào cổ vợ hít hà.

* Từ từ để em lau nốt đã - Lan Phương uốn éo khi chồng rúc mặt vào cổ bắt đầu hôn hít, tay cô lau nốt ít nước trên lưng anh rồi vứt cái khăn tắm sang một bên.

Miệng cô được trám kín bởi bởi nụ hôn cuồng nhiệt của chồng, tay a luồn dưới váy ngủ bắt đầu vuốt ve, mò mẫm dần lên trên. Tay anh Bình đi đến đâu, Lan Phương cảm nhận da thịt mình nổi da gà đến đấy. Lâu không gần chồng nên cô rất nhạy cảm.

Cô bật rên khẽ khi cái miệng tham lam của chồng ngậm lấy núm vú của mình. Anh say sưa, thèm thuồng bú mút như một đứa trẻ. Cảm giác nhột nhạt đầu ti làm cô thấy bứt rứt.

Lan Phương cảm nhận vật đàn ông của chồng cộm lên sau lớp vải quần đùi, cọ cọ vào bờ mu của cô. Anh Bình vội vàng cởi quần, kê dương vật vào mép âm hộ ẩm ướt của vợ rồi đút vào.

* Từ từ thôi anh - Lan Phương rên khẽ, cảm nhận âm đạo mình nở rộng từng chút một khi dương vật chồng đút vào.

* Ahh, khít ghê. Lâu không gần vợ mà anh thấy của em như co lại như hồi con gái í - Anh Bình suýt xoa sung sướng. Cơ địa Lan Phương thật kỳ lạ, đã có một con rồi mà vẫn khít như gái chưa chồng. Quan hệ đều đặn thì không sao, lâu không quan hệ là âm đạo cô lại co lại khiến chồng khó khăn mỗi lần làm tình.

Hạ thể anh Bình dập nhanh dần. Âm đạo Lan Phương đã mở rộng hơn, bao khít lấy dương vật anh, càng lúc cầm ẩm ướt. Anh Bình hít hà sung sướng cảm nhận sự ấm nóng, trơn trượt sướng rợn người ở đang bao quanh dương vật mình.

Lan Phương rên siết ngất ngây, cô lấy ngón tay ngậm vào mồm sợ tiếng ồn mình gây ra sẽ làm con tỉnh ngủ. Cặp đùi thon dài của cô quắp quanh hông chồng ngày càng siết chặt không nhừng phát ra tiếng phành phạch mỗi lúc một nhanh hơn.

Cảm xúc dồn nén vì lâu ngày không gần vợ cùng sự ấm nóng trơn trượt của âm đạo Lan Phương làm cơn sướng khoái ồ ạt dâng lên. Dương vật anh căng phồng hết cỡ rồi phun trào tung tóe.

* Ưmmm …. Ôi …. Lan Phương cảm nhận từng dòng chất lỏng ấm nóng trong cô bé của mình.

* Ôi, dễ chịu ghê - Anh Bình nghiêng người nằm phịch xuống giường, hơi thở vẫn còn gấp gáp đầy thỏa mãn.

Với tay lấy hộp khăn giấy, Lan Phương nhanh chóng lót giấy vào hai mép âm hộ rồi đúng dậy đi vào nhà tắm vì sợ rơi ra giường.

Róc rách tiếng nước chảy. Làn nước mát lạnh làm Lan Phương thấy dễ chịu nhưng chưa đủ làm nguội lạnh hơi nóng âm ỉ trong cơ thể cô. Làn da vẫn bứt rứt khi cọ rửa, đầu ti vẫn còn cương cứng như chưa thỏa mãn. Cảm giác của cô đến chậm mà từ từ, đã dâng đến lưng chừng núi sắp đến đỉnh làm cô thấy hơi hụt hãng. Mà cảm giác này cô cũng quen rồi….

Tắm rửa xong vào phòng thì thấy chồng đã ngáy khò khò, Lan Phương nhẹ nhàng thơm nhẹ lên trán con rồi nằm xuống. Một tiếng thở dài nhẹ như gió thoảng chìm vào màn đêm.

*****​

Sáng hôm sau cô được ông Dương báo Lan chuẩn bị để cuối tuần đi Tuyên Quang để công tác. Trên đấy Công ty vừa trúng thầu một dự án với đang lo lót đề xin thêm việc. Cả tuần Lan Phương tất bật lập danh sách các công việc cần chuẩn bị khi đi công tác.

Chiều thứ 5, chị Hương gọi Lan Phương vào phòng trao đổi.

* Em cầm chỗ kinh phí này đi để làm việc trên Tuyên Quang nhé. Nhớ để đúng các phong bì cho các đơn vị nhé.

* Vâng, mà sao tận mấy phong bì thế này chị, dầy mỏng khác nhau nữa - Lan Phương thắc mắc nhìn vào đống phong bì có dầy có mỏng, trên phong bì có ghi bút chì tên nơi nhận.

* Uh, phải gửi mấy chỗ cơ mà. Dầy mỏng tùy trường hợp.

Lan Phương cầm đống phong bì về cho vào từng túi hồ sơ. Hai phong bì dầy dầy một cái ghi Ban Quản lý dự án tỉnh để vào túi đựng có quyển hồ sơ năng lực của công ty, cái còn lại ghi Phòng Thẩm định - Sở Xây dựng tỉnh để vào túi có mấy văn bản pháp lý. Phong bì mỏng hơn thì ghi gửi Chủ đầu tư, Thu Hương tò mò mở ra thì bên trong toàn tờ tiền 100 đô mới cóng. Cô lại mở đống phong bì dày ra kiểm tra thì toàn tờ 100.000 đồng. Hóa ra phong bì mỏng lại giá trị hơn nhiều phong bì dầy, đến chuyện gửi phong bì cũng phải có tính toán xắp xếp ư.

Sáng sớm thứ 6, nghe tiếng tin nhắn báo xe đã đến, Lan Phương hôn tạm biệt chồng con còn đang ngủ rồi ra khỏi nhà. Vào xe oto thì tháy người lái không phải Phong như mọi khi mà là người khác. Cô kiểm tra lại mấy túi tài liệu đã chuẩn bị sẵn trên xe rồi bảo xe chạy qua nhà đón ông Dương. Lên đến nơi, ăn sáng xong ông Dương bảo xe qua bên chủ đầu tư trước. Công ty vừa trúng thầu, đã ký hợp đồng nên hôm nay đích thân ông Dương lên gặp để cảm ơn và gửi phong bì. Xong xe tiếp tục đi qua Ban Quản lý dự án tỉnh. Ông Dương bảo Lan Phương đi cùng. Hóa ra công ty cô lên tặng quà gọi là ra mắt với đặt vấn đề xin công trình. Ông giám đốc Ban Quản lý dự án tỉnh mời đi vào khu ẩm thực của thành phố ngay bên bờ Sông Lô để ăn. Đi cùng đoàn còn có mấy trưởng phòng của Ban dự án nữa mà bên Công ty Thái Dương có mỗi ba người, Lan Phương và anh lái xe không uống nên chỉ có mình ông Dương uống.

Bữa nhậu buổi trưa 3 giờ mới kết thúc, rõ ràng là Ban dự án tỉnh mời mà cuối cùng thanh toán tiền thì lại là công ty Thái Dương. Thanh toán xong, xe công ty lại tiếp tục qua Sở Xây dựng tỉnh. Dù đã đi tiếp khách nhiều lần với ông Dương nhưng cô vẫn phải khâm phục tửu lượng của ông, trưa uống khá nhiều mà mặt ông còn không đỏ, chiều lên Sở Xây dựng trao đổi về hồ sơ thiết kế - dự toán một công trình nào đố mà ông Dương vẫn tỉnh bơ, nói năng đâu ra đấy không nhịu tí nào. Ngồi một lúc đến 4 giờ đội Sở Xây dựng lại rủ đi nhậu tiếp. Đúng là đám công chức, chiều t6 còn chưa hết giờ làm đã rủ nhau đi nhậu.

Đến 7 giờ tối, buổi nhậu kết thúc. Ông Dương bảo lái xe đưa đến một khách sạn ở khu trung tâm thành phố, gần ngã tám. Lan Phương thả mình xuống tấm ga trải giường xanh mướt, mát lạnh hơi điều hòa đầy thoải mái. Cô đi tắm rửa cho thoải mái rồi về gọi facetime với chồng con. Vừa tắt điện thoại đang định nằm xem tivi thì điện thoại cô đổ chuông.

* Em thay quần áo đi, đội Ban dự án tỉnh lại gọi mình ra hầu tiếp.

* Vâng, em ra ngay đây - Thu Hương ngần ngừ ái ngại,liếc nhìn đồng hồ đã 8 giờ hơn.

Cô chọn bộ váy yêu thích rồi ra gương đánh chút son rồi xuống đi cùng ông Dương. Ra đến quán thì đội ban dự án đang hát karaoke, mỗi người có một cô tiếp viên ăn mặc hở hang ngồi cạnh.

* Woa, thư ký của anh Dương xinh ghê. Có câu chè Thái, gái Tuyên mà mấy em ở đây cũng không xinh bằng gái Hà Nội đâu – Loạt ánh mắt ngưỡng mộ tập trung nhìn vào Lan Phương khiến cô ngại ngùng.

Quả thật cô như bông hồng xinh đẹp, nổi bật hơn giữa đám hoa dại nơi đây. Mấy cô tiếp viên ăn mặc hở hang, mặt trang điểm dầy cộp phấn trong khi Lan Phương ăn mặc đơn giản, mắt không cần dán mi giả mà lông mi vẫn cong vút, làn da trắng bóc mịn màng với điểm nhấn là mầu son đỏ gợi cảm.

Đám đàn ông ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn thèm thuồng trong khi đám tiếp viên ghen tị ra mặt.

Rồi mọi người liên tục cụng ly, Lan Phương từ chối mãi không được, cô liếc nhìn thấy ông Dương ra hiệu uống đi đừng từ chối nữa nên đành nhắm mắt đổ ly rượu vào mồm. Hơi rượu cay nồng nóng rực cổ họng làm cô ho sặc sụa, mọi người cười phá lên. Rồi lần lượt hai ly…. Ba ly… Bốn ly. Lan Phương thấy đầu óc quay cuồng, không chịu được nữa phải vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Cô đi rồi chỉ khổ ông Dương, bị đám Ban dự án phạt phải uống thay liên tục….

Về đến khách sạn đã hơn 11 giờ, Lan Phương đầu óc đỡ quay cuồng hơn nhưng vẫn lâng lâng chuếnh choáng. Cô dù sao còn đỡ hơn ông Dương, ông ta giờ đi còn không vững khiến cô phải dìu về phòng. Vào phòng ông Dương đổ vật ra giường, chân còn đi nguyên giày, vest không thèm cởi. Lan Phương đành cởi giầy và tất cho ông sếp, riêng cởi áo vest thì cô phải rất vất vả vì thân hình to béo của ông rất nặng. Cô bỗng giật mình vì ông Dương ôm chầm, vật cô xuống giường. Quá bất ngờ, chưa kịp làm gì Lan Phương đã bị ông sếp đè ngửa ra. Ông Dương vừa đè giữ cô vừa cởi khóa quần dài rồi đạp nhanh xuống tận chân giường. Cái quần sịp của ông sếp cộm hẳn lên một cục.

* Anh Dương …. Anh làm gì thế … bỏ em ra ….. không em kêu lên bây giờ - Lan Phương hoảng hốt, sợ hãi vì sự hứng tình của ông sếp. Tay cô cố gắng đẩy ông sếp ra mà không đủ sức, người ông sếp quá nặng so với cô, người cô giờ cũng còn đang lâng lâng vì say rượu.

Ông Dương như trở thành con người khác, phớt lờ những lời van xin của Lan Phương. Bình thường hàng ngày ông nghiêm túc, đàng hoàng bao nhiêu thì giờ đây ông hung hăng, gầm gừ như một con thú chỉ chờ xơi tái con mồi. Ông đè chặt lên người cô, tay luồn xuống váy kéo tụt cái quần lót của cô xuống.

Trong tiềm thức Lan Phương luôn có sự nể sợ ông Dương, người quyết định công việc của cô. Chính vì thế, dù cố gắng phản kháng nhưng cô không đủ quyết liệt, cô cũng không dám hét to lên sợ có người vào chứng kiến cảnh tượng xấu hổ này.

Ông Dương kéo tụt chiếc quần lót xuống, để lộ cái dương vật gân guốc với đầu dương vật đang rỉ nước rồi kê vào mép hai mép âm hộ của Lan Phương. Lúc này cảm giác nguy hiểm mới đánh thức cái đầu óc mụ mị vì sợ sệt bối rối của cô. Cô có người chồng yêu thương mình đang đợi ở nhà, cô không thể phản bội anh được. Tuy nhiên đức hạnh của cô đã không thể thắng được nỗi e sợ với ông Dương. Sự chần chừ của cô đã tạo cơ hội vàng cho ông Dương.

Ông Dương lách đầu dương vật vào âm đạo Lan Phương từ từ đút vào. Lan Phương uất nghẹn cảm nhận từng chút, từng chút cái dương vật chiếm lấy nơi thầm kín của mình, một cảm giác đau rát tác động lên trí óc cô. Cô đã chính thức phản bội chồng, cô đã để một người đàn ông khác xâm chiếm lấy nơi thầm kín nhất vốn chỉ dành cho người chồng thân yêu của cô. Trong lòng cô dằn vặt ghê gớm, cô tự trách mình vì đã không chống cự quyết liệt hơn. Mải miết với suy nghĩ trách móc bản thân khiến cảm giác đau rát nơi âm hộ như vơi bớt phần nào.

Thấy chật hẹp quá lại hơi khô rát, ông Dương rút dương vật ra lấy tay xoa xoa nước nhờn liên tục rỉ ra từ đầu dương vật, một chút cái dương vật của ông đã bóng nhờn. Ông còn nhè thêm ít nước bọt bôi vào âm hộ Lan Phương cho đỡ khô rồi từ từ đút dương vật vào.

Cái dương vật lại tách hai môi âm hộ để chui vào, lần này cảm giác đau rát của Lan Phương đã đỡ hơn rất nhiều. Cái âm đạo của cô cũng đã quen hơn, nở dần ra. Lan Phương đau khổ cảm nhận âm đạo mình đã bao khít dương vật của ông Dương.

Ông sếp khoái trá tăng tốc nhanh dần, ngựời cô nẩy nẩy đều đều theo nhịp dập của ông. Lan Phương nước mắt tuôn rơi, đầu óc giằng xé những mâu thuẫn. Cô vừa không dám phản kháng quá quyết liệt vừa không muốn chấp nhận sự thật là mình đang để một người đàn ông khác không phải chồng mình làm tình. Dương vật ông Dương nhịp nhàng thò thụt, bụng ông va chạm vào người cô phát ra âm thanh bạch bạch.

Có lẽ ông Dương cũng đã thèm muốn cô lâu rồi nhưng không thể hiện ra, hôm nay uống say quá, sự kiềm chế giảm sút khiến ông ta có hành động lỗ mãng này. Ông Dương dập càng lúc càng mạnh đầy hưng phấn. Hơi thở ông phì phò dồn dập, miệng ông gầm gừ khoái trá.

Lan Phương thấy thời gian trôi qua thật lâu, cô không biết còn phải chịu đựng chuyện này đến bao giờ nữa. Nước mắt cô đã khô, tóc tai rũ rượi, người cô nẩy nẩy theo nhịp dập như máy của ông Dương. Chiếc giường kêu lên cành cạch bởi những cú thúc mạnh bạo. Ông Dương tăng tốc dồn dập, thở ồ ồ như vận đông viên chạy nước rút về đích. Ông ậm ự trong họng rồi thúc một cú mạnh mẽ sâu lút, dương vật ông căng phòng lên như sắp nổ tung. Lan Phương cảm nhận rõ từ đầu dương vât ông phọt tóe mạnh mẽ từng dòng, từng dòng tinh dịch ấm nóng vào tận cùng âm đạo mình. Nó cứ phọt phọt liên tục, liên tục rồi chậm dần theo nhịp giật giật của cái dương vật gân guốc đang tuôn trào.

Ông Dương nằm phủ xuống người Lan Phương, miệng nở nụ cười đầy thỏa mãn.

* Sướng quá, nhẹ hết cả người….. Cám ơn Phương nhé.

Lan Phương cay đắng đẩy mạnh ông Dương sang một bên rồi ngồi dậy, cô tưởng ông say không biết gì hóa ra vẫn biết là vừa làm tình với cô. Cô cạn lời không biết phải nói gì với ông sếp, cô trèo xuống giường lếch thếch đi về phòng. Tinh trùng trào ra từ trong người cô, chảy dần theo đùi làm Lan Phương phải lấy tay kéo cái quần lót lên để hứng. Cô lẳng lặng không nói gì, bước nhanh về phòng. Phòng cô cạnh phòng ông Dương mà cô như thấy quãng đường thật dài, cô bước nhanh dần nhưa muốn chạy thật nhanh.

Về đến phòng, Lan Phương chui ngay vào nhà vệ sinh bật vòi hoa sen. Cô ngồi thụp xuống bật khóc, nước chảy róc rách từ đỉnh đầu, hòa cũng những giọt nước mắt của cô. Bộ váy ướt nhẹp cô cũng không quan tâm. Khóc chán chê một lúc cô cởi bộ váy ra để tắm. Cô muốn kỳ cọ thật sạch để thoát khỏi cảm giác nhớp nháp của tinh trùng của một người đàn ông khác không phải chồng cô.

Tắm xong Lan Phương lên giường mà trằn trọc mãi không ngủ được vì suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Nếu lúc nãy cô quyết liệt hơn, cô đã không phản bội chồng nhưng đổi lại là sự tức giận của ông sếp, có thể ông ta sẽ chuyển cô đi vị trí khác, hoặc tệ hơn là đuổi việc cô. Cuộc sống của cô đang hạnh phúc, công việc nhàn hạ nhẹ nhàng với mức lương cao và thu nhập ngoài lương tốt, cô không thể để mất công việc này được. Nghĩ lại công sức nghiên cứu tìm tòi, phấn đấu bao lâu nay khiến cố nuối tiếc, nghĩ đến cảnh lại tìm một công việc mới, lại nghiên cứu từ đầu, lại lọ mọ với những công việc lắt nhắt khiên cô sợ hãi. Cô chỉ biết tự trách mình tại sao không thật quyết liệt ngay từ lúc ông Dương đè cô xuống Tại saooo? Tại sao? Cân nhắc suy nghĩ mãi, cô đi đến một quyết định cho mình….
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tiếp chap nữa đi m. Mấy tml thích coi phim chứ t thích đọc truyện, tay sóc óc tưởng tượng
Chap 4 đang viết dở, mai viết xong t up tiếp. Mấy chap đầu dẫn dắt mạch truyện cho logic nên đọc hơi nhàm chán chứ từ chap 3 là cảnh xxx nhiều dần lên rồi
 
Bên trên