• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

[ Truyện sáng tác ] Tuổi thơ của Ngụy Trung Hiền xamvn, Nhị Gia.

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Gần đây, tôi đột nhiên thấy hứng thú về tuổi thơ và quá khứ của Nhị Gia nên tôi sẽ viết truyện về nó. Nhưng có số lưu ý:
1 Do là truyện tự sáng tác nên chưa chắc đã đúng sự thật. {embarrassed}
2 Cho dù thằng Nhị Gia có cho phép tôi không, thì tôi vẫn viết truyện. {embarrassed}
3 Mặc dù nhiều người nói Nhị Gia tên thật là Nguyễn Khánh Sang, nhưng tôi không biết đây có phải tên thật của nó hay không, hay chỉ là lời đồn vô căn cứ ? Bản thân thằng Nhị Gia chưa bao giờ nhận bản thân nó tên Sang và luôn phủ nhận nó tên Sang. Với do thằng Nhị Gia có vẻ khâm phục nhân vật Ngụy Trung Hiền nên tôi sẽ đặt tên của nó là Ngụy Trung Hiền luôn. {embarrassed}
4 Văn tôi kém, nên mong xamer nhẹ tay khi cào phím chửi cho. {too_sad}
Mở đầu:
Như chúng ta đã biết, Nhị Gia aka @Thu_Đông đang làm mưa làm gió trên các diễn đàn Việt Nam. Đầu tiên là xamvn, gần đây nhất là reddit. Rất nhiều người có cảm xúc khác nhau về sự nổi tiếng của Nhị Gia, kẻ khâm phục, muốn biết tên thật của Nhị Gia. Người đố kỵ nên quay ra nói xấu, nhưng cũng không thiếu người không quan tâm, thậm chí tỏ ra khinh thường thằng Nhị Gia. Nhưng 1 số ít im lặng nhưng đồng cảm với nó, và trong thành phần này có cả tôi. Nhưng không ai quan tâm đến 1 chuyện, đấy là quá khứ của Nhị Gia. Thật sự trước khi trở nên nổi tiếng như bây giờ, Nhị Gia là người như thế nào? Nhị Gia đã gặp gỡ ai, và từng làm nên những chuyện gì ? Biến cố nào quan trọng nhất để khiến có 1 Nhị Gia như ngày nay ? Những chuyện đấy, không ai quan tâm, càng không 1 ai biết tất nhiên trừ chính bản thân Nhị Gia. {embarrassed}
Dù biết rằng những chuyện này mãi mãi là bí ẩn, chỉ có Nhị Gia biết. Nhưng tôi vẫn sáng tác chuyện của nó, 1 là nâng cao kỹ năng viết, 2 giúp nó nổi tiếng với lý do quan trọng nhất. Chính là mong muốn người khác có cái nhìn thiện cảm hơn với Nhị Gia. {embarrassed}
 
Chỉnh sửa lần cuối:

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nhị Gia vốn có tên là Ngụy Trung Hiền, sinh ra và lớn lên tại Phú Yên đầy nắng và gió. Môi trường khắc nghiệt cũng khiến con người tính toán theo, nhưng Ngụy Trung Hiền lại không như vậy. Ngụy Trung Hiền thời còn đi học vốn là 1 thằng học sinh hiền lành, ngây thơ. Có điều do do nhà nghèo, bố lại đi làm ăn xa nên nó lúc nào cũng mong muốn có nhiều tiền để thoát nghèo. Đáng lẽ cuộc sống của nó sẽ luôn là như vậy cho đến khi nó học cấp 3. {embarrassed}
Đấy là 1 ngày đẹp trời, hôm nay là ngày khai giảng ngày đầu tiên đi học cấp 3 của Ngụy Trung Hiền Hiền nên nó dạy sớm đánh răng, rửa mặt, thay đồng phục. Nhà nghèo nên bố mẹ của Nhị Gia chỉ mua 2 bộ đồng phục cho Nhị Gia thay đổi nguyên tuần. Mặc đồng phục xong, Nhị Gia chạy ngay đến trường cấp 3 mới. Vẫn là con đường làng quen thuộc, tuy hơi xấu, gồ ghề nhưng đã gắn bó với nó suốt những năm tháng tuổi thơ. Thỉnh thoảng nó cũng gặp vài người bạn đã từng học chung cấp 2. Trời hôm nay thật đẹp, trong xanh, không mưa, không nắng. Cũng không có mây, hàng cây xanh 2 bên đường càng khiến cho không khí dịu mát hơn. {embarrassed}
Và cổng trường cấp 3 chẳng bao lâu đã hiện lên trước mắt nó, đang suy nghĩ xem làm sao để có 1 thời đi học tươi đẹp thì rầm. 1 cái gì đấy ở phía sau đẩy ngã Ngụy Trung Hiền làm nó bật ngã ra phía trước, phải mất hơn 1 phút sau nó mới ngồi dậy được nhưng mặt đau, quần áo thì bẩn do bùn đất khiến nó đau thì ít. Tiếc bộ quần áo mới mua thì nhiều. Khiến việc đầu tiên nó làm đứng được dậy là quay lại xem ai đã xô ngã nó. Thì sau lưng nó là 1 đứa con gái bằng tuổi Nhị Gia cũng đang ngồi ở dưới đất đang cố gắng kéo chiếc xe đạp cũ kỹ cũng đang ở dưới đất dựng xe lên. {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mặc dù trong tâm Ngụy Trung Hiền rất tức giận muốn chửi vào mặt con kia: "Địt mẹ, mắt mày để lên đầu à con kia ?". {amazed}
Nhưng thấy đứa con gái trước mặt khá ngon, dù mặt không đẹp lắm. Nên Nhị Gia đã lại gần nâng xe giúp con kia và không quên hỏi thăm: "Bạn không sao chứ ?". {feel_good}
Con kia: "Mình không sao hết, xin lỗi bạn nhé. Tại ngày đầu tiên đi học nên mình sợ trễ giờ nên lái xe hơi nhanh". {ops}
Đến lúc này, Nhị Gia mới để ý con này mặc 1 bộ đồng phục của trường cấp 3 của nó. Lúc nãy tức giận nên không quan tâm, bây giờ lại gần nhìn kỹ mới thấy con này tuy không đẹp nhưng ngon. Da trắng, mũi thẳng, chân thẳng tắp, thon thả. Mặc dù còn học cấp 3, nhưng ngực cũng không phải nhỏ, mông cong vút dưới váy. Đúng chuẩn ngực tấn công, mông phòng thủ. Nhưng khuôn mặt có nét gì đấy, phảng phất sự dâm đãng. Mới cấp 3 còn vậy, sau này sẽ nhiều anh theo đuổi. {sexy_girl}
Nhị Gia nghĩ thầm: "May mà mình chưa chửi nó". {pudency}
Con kia hỏi: "Bạn không sao chứ ?". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nhị Gia: "Mình không sao, còn bạn ?". {embarrassed}
Con kia: "Mình không sao, mà hình như bạn học chung trường Y với mình phải không ?". {embarrassed}
Nhị Gia: "Phải, bạn học lớp mấy ?" {embarrassed}
Con kia: "Mình học lớp 10a2" {embarrassed}
Nhị Gia: "Trùng hợp quá, mình học lớp 10a1. Ngay sát bên lớp bạn luôn"
Con kia: "Ra bạn cũng mới nhập học trường Y như mình, vậy mà mặt bạn già quá. Làm mình tưởng bạn học sinh lớp 12". {embarrassed}
Nghe đến đây, Nhị Gia chạch lòng. Con kia có biết đâu, do hoàn cảnh gia đình Nhị Gia không tốt. Gần như là 1 trong những gia đình nghèo nhất cái thị trấn này, nên ngay từ lớp 9. Nhị Gia đã đi làm những công việc thời vụ như rửa chén, phụ hồ, phụ quán cà phê để có thêm tiền lo cho gia đình và chăm sóc đứa em gái. Đứa em gái này là niềm tự hào của Nhị Gia, Nhị Gia thương nó lắm. {embarrassed}
Đi học buổi chiều xong là về nhà ăn cơm, thay đồ đồng phục và đạp xe đạp đến chỗ làm. Gần 21 giờ đêm mới về nhà, đi làm nhiều, cộng với việc suy nghĩ chuyện tiền bạc đã làm Nhị Gia già trước tuổi. Không chỉ vẻ bề ngoài mà còn nội tâm. Đang suy nghĩ mặc kệ con kia nói gì Nhị Gia cũng không để ý thì con kia la lớn. {surrender}
Con kia: "Chết rồi, mãi nói chuyện với bạn. Mình trễ giờ rồi. Mình đi đây". {ops}
Đến đây, Nhị Gia cũng kết thúc hồi tưởng với cũng nhớ ra mình học cùng trường con kia. Con kia trễ giờ, thì mình cũng trễ giờ học. Nên Nhị Gia cũng chạy nhanh nhất có thể để đến trường. Như nhớ ra chuyện gì đấy, Nhị Gia gọi con kia lại. {embarrassed}
Nhị Gia: "Bạn ơi, bạn tên gì ?". {embarrassed}
Con kia: "Mình tên Giang". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Con kia vừa đạp xe, vừa quay đầu lại trả lời Ngụy Trung Hiền. "Ra nó tên Giang", Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm trong đầu. Hỏi chuyện nó xong Nhị Gia chạy nhanh nhất có thể đến trường cấp 3 Y, ngày khai giảng nên chẳng có lớp phó học tập hay cờ đỏ kiểm tra học sinh. Nhị Gia tìm lớp có biển 10a1 gắn trước cửa lớp, cuối cùng cũng tìm ra. Nhị Gia đi vào đúng lúc giáo viên chủ nhiệm là 1 bà cô trung tuổi đang phổ biến nội quy nhà trường, thấy Nhị Gia. Giáo viên kêu lên: "Em kia, ngày đầu tiên mà đã đi học trễ sao ?". {embarrassed}
Cô giáo: "Em tên gì?". {embarrassed}
Nhị Gia: "Thưa cô, em tên là Ngụy Trung Hiền". {confuse}
Và 1 tràng giảng dạy đạo đức của giáo viên và học sinh phải tuân thủ nội quy nhà trường, đi học đúng giờ. Làm bài, học bài đầy đủ. Kéo dài suốt 15 phút đồng hồ, trong khi bà cô khó tính, thích ra oai và cứng nhắc với nội quy nhà trường đang giảng giải cho Nhị Gia. "Chắc ngày đầu tiên, con mẹ này muốn ra oai để thể hiện uy quyền", Nhị Gia vừa nghĩ, vừa nhìn xuống lớp. Nhị Gia thấy 1 số gương mặt quen thuộc đã từng học chung với nó năm cấp 2, 1 số tỏ ra bàng quan, 1 số ra vẻ thông cảm cho Nhị Gia mới khai giảng đã bị giáo viên chủ nhiệm chửi. Nhưng đại đa số tỏ ra vui mừng trên tai họa của người khác. {look_down}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chửi xong, Nhị Gia bị bắt đứng cuối lớp. Còn cô giáo già vẫn phổ biến nội quy nhà trường, đạo đức học sinh và sách vở cần mua cho cả năm học. Nghĩ giữa giờ khoảng 30 phút cho đến giữa trưa thì học sinh ra về (Do là ngày khai giảng nên thông thường đến trường nhận lớp, nhận trường xong thì gần trưa học sinh về nhà). {embarrassed}
Ra về sau khi khai giảng mà Ngụy Trung Hiền rất không vui vì mới ngày đầu tiên của ngày học cấp 3 mà đã bị chửi. Đang ấm ức thì 1 ai đấy ở phía sau vỗ vai nó và nói: "ê, sao đi khai giảng trễ vậy mày ?" {embarrassed}
Quay lại thì ra là Thịnh, bạn chơi chung với nó năm cấp 2. Cũng có thể gọi là thân thiết, có vẻ đại đa số học sinh học khá giỏi trường cấp 2 sẽ vào trường Y khá có tiếng ở Phú Yên này. {embarrassed}
Nhị Gia: "DM mới sáng ra bị tông xe đạp nên đi trễ mày ạ". {ops}
Thịnh: "Hết khai giảng rồi, đi đâu với tao không mày ?". {embarrassed}
Nhị Gia: "Tao tính ra quán net làm vài phán AOE, xong về nhà ngủ. Hay mày ra quán net chơi với tao không ?". {embarrassed}
Thịnh: "Tao lại tính ra quán chè đầu làng ăn, mày nói vậy tao không biết làm thế nào ?". {embarrassed}
Nhị Gia: "Thôi tao nghĩ lại rồi, tao đi ăn chè với mày". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Thịnh: "Uh đi thì đi, mà mày lấy xe đạp đi rồi đi chung với tao". {too_sad}
Thằng bạn thân nói đến đây, làm Ngụy Trung Hiền khựng lại. Nhà nó vốn là 1 trong những hộ gia đình nghèo nhất cái thị trấn của tỉnh Phú Yên này. Bố nó đi làm ăn xa, cụ thể là làm gì nó không rõ mẹ đi làm công nhân nhà máy hợp tác liên doanh với Hàn Quốc. Mãi đến trời mờ tối mới thấy mẹ nó về, nhà cơm rau dưa qua ngày. Được bữa nay lo bữa mai, nhiều ngày phải ăn mì tôm hay cháo loãng qua ngày. Nhà là cái nhà cấp 4 xã cấp cho từ thời ông bà nó đến nay, có thịt bò ăn với nó đã là niềm vui. Thì xe đạp với nó chỉ là 1 thứ xa xỉ phẩm. {too_sad}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Đang mãi chìm đắm trong những dòng hồi tưởng của bản thân về quá khứ của bản thân, bất chợt 1 bàn tay đập vào vai Nhị Gia 1 cái rõ đau làm Nhị Gia giật mình. "Ê nghĩ gì vậy mày, đi ăn chè với tao không ?". Thịnh nói. {embarrassed}
Cú đập vai của thằng Thịnh đã kéo Nhị Gia từ hồi tưởng trở về với thực tại. Suy nghĩ 1 lát, Nhị Gia nói: "Đi, nhưng mày chở tao đi. Xe đạp tao để ở nhà". {embarrassed}
Thịnh: "Uh, được. Chỉ cần lát nữa mày bao tao ly chè bưởi là được". {embarrassed}
Đang nói chuyện với thằng bạn thân từ những năm cấp 2. Nhị Gia thấy 1 hình bóng quen thuộc, nhưng nhất thời Nhị Gia vẫn không nhớ ra là ai. Đến khi gần đến cổng trường, lại gần hơn người đấy. Nhị Gia mới nhận ra người đấy và lên tiếng: "Giang". {look_down}
Giang quay lại nhận ra Nhị Gia, nó liền nở nụ cười và quay lại nói. {embarrassed}
Giang: "Chào bạn, mình lại gặp bạn ở đây rồi". {embarrassed}
Nhị Gia: "Khai giảng xong bạn có tính đi đâu chơi không hay về nhà? ". {embarrassed}
Giang: "Mình tính đi về nhà, còn bạn ? ". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nhị Gia: "Mình tính cùng với thằng bạn của mình đi ăn chè ở đầu thị xã". {embarrassed}
Giang: "Uh, bạn đi với bạn của bạn đi. Mình về trước". {embarrassed}
Con bé Giang vừa mới quay người đi được mấy bước, Nhị Gia lại lên tiếng. {embarrassed}
Nhị Gia: "Giang". {embarrassed}
Giang quay lại và nói: "Sao bạn ?" {embarrassed}
Nhị Gia: "Bạn hiện nay có bận gì không ?". {embarrassed}
Giang: "Không, sao thế bạn ? ". {embarrassed}
 
Bên trên