• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

[ Truyện sáng tác ] Tuổi thơ của Ngụy Trung Hiền xamvn, Nhị Gia.

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Lúc này mẹ Ngụy Trung Hiền đang ở phòng khách xem tivi, nghe Ngụy Trung Hiền nói vậy. Bà liền ngẩng mặt lên nhìn Ngụy Trung Hiền và nói: "Được, nhưng nhớ đi về sớm nhé con". {embarrassed}
Nghe mẹ nói vậy, Ngụy Trung Hiền cảm thấy vui. Ngụy Trung Hiền chạy lên phòng ngủ thì mẹ gọi lại: "30 phút nữa ăn cơm, ăn xong rồi con muốn đi đâu thì đi". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền đáp: "Vâng mẹ". {embarrassed}
Lý do mà mẹ Ngụy Trung Hiền cho Ngụy Trung Hiền ra ngoài đường vào buổi tối, do mẹ Ngụy Trung Hiền biết con bé Giang và Thịnh. Và bà biết con trai bà chơi thân với con bé Giang và Thịnh nên bà mới cho con trai bà ra ngoài đường vào buổi chiều tối như bây giờ. Chính vì vậy mà Ngụy Trung Hiền mới lôi thằng Thịnh ra. {embarrassed}
Quay lại với câu chuyện chính, Ngụy Trung Hiền lên phòng ngủ. Ngụy Trung Hiền ngồi vào bàn học và suy nghĩ lại những chuyện xảy ra ngày hôm nay. Và cố suy nghĩ tìm tung tích xem thực sự Thịnh muốn trả thù bà giáo viên chủ nhiệm bằng cách nào. Ngụy Trung Hiền sợ nếu chuyện này mà để người thứ 3 biết được. Cho dù Ngụy Trung Hiền với Thịnh còn là học sinh, thì Ngụy Trung Hiền sợ chúng nó sẽ đi vào trại giáo dưỡng. Nên từ khi nghe Thịnh nói kế hoạch trả thù bà cô chủ nhiệm lớp cho nghe, Ngụy Trung Hiền không nói cho bất cứ ai nghe. Nhưng nghĩ mãi mà Ngụy Trung Hiền vẫn không hiểu kế hoạch của Thịnh là gì. Và điều cuối cùng Ngụy Trung Hiền nghĩ đến là trang web tên xamvn . net và tên nick Deptrainhatmienbac. {embarrassed}
Đang lúc chìm đắm vào suy nghĩ thì mẹ Ngụy Trung Hiền gọi: "Ngụy Trung Hiền, xuống ăn cơm con". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nghe mẹ gọi, nên Ngụy Trung Hiền đứng dậy đi xuống nhà đến phòng khách ăn cơm. Bữa cơm chỉ có Ngụy Trung Hiền và mẹ với em gái Ngụy Trung Hiền, không có bố Ngụy Trung Hiền do đã nói từ trước. Bố Ngụy Trung Hiền đi ra ngoài Hà Nội xuất khẩu lao động, chỉ có dịp lễ Tết mới quay về nhà thăm gia đình, họ hàng. Bữa cơm diễn ra trong sự yên lặng, đáng lý ra còn mấy ngày nữa là nghỉ hè thì Ngụy Trung Hiền phải vui. {embarrassed}
Nhưng do Ngụy Trung Hiền mãi suy nghĩ đến trang xam và nhất là kế hoạch trả thù bà cô giáo viên chủ nhiệm mà thằng Thịnh nói nên trong suốt bữa cơm, Ngụy Trung Hiền chỉ lặng lẽ ăn cơm. Ngụy Trung Hiền nhanh chóng đưa cơm lên miệng bằng đũa để cho xong bữa. Cho kịp thời gian ra gặp Thịnh, xem kế hoạch của nó là gì. 15 phút sau, Ngụy Trung Hiền ăn xong tô cơm thứ 1 thì Ngụy Trung Hiền đứng lên. Mẹ Ngụy Trung Hiền thấy vậy bảo: "ăn thêm bát nữa đi con". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền đáp: "Con no rồi mẹ, với con có việc gấp đi gặp thằng Thịnh đây". {embarrassed}
Nói xong, Ngụy Trung Hiền đi ra khỏi cửa nhà. Trời lúc này vẫn chưa tối hẳn, không khí cũng bớt nóng bức hơn so với lúc nãy. Ngụy Trung Hiền đi chậm ra cuối thị trấn gặp Thịnh, dọc đường không có chuyện gì khác thường xảy ra. {embarrassed}
Lúc này tiết trời đã bớt nắng nóng hơn lúc Ngụy Trung Hiền ở quán net với Thịnh lúc nãy, nhưng vẫn ẩm ướt khiến người khác khó chịu sao đấy. Mặt trời lúc này cũng sắp lặn ở đằng Tây, bầu trời cũng đang tối dần để lộ 1 vài vì sao. Vì cũng không gấp nên Ngụy Trung Hiền đi chậm. {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền suy nghĩ lại những chuyện xảy ra nguyên ngày hôm nay, thì Ngụy Trung Hiền thấy ngày hôm nay Ngụy Trung Hiền đã gặp rất nhiều chuyện lạ. Từ thái độ khó hiểu, bí ẩn của Thịnh, cho đến việc bị chó cắn. Cho đến trang web xam mặc dù bề ngoài là web sex nhưng các xamer ( Là tên gọi mà các member trang xam hay gọi nhau, từ nay tôi viết là xamer luôn cho nhanh), thích tâm sự, than thở chuyện đời sống, và bàn luận chính trị, pháp luật, kinh tế, xã hội, tôn giáo, văn hóa, giáo dục,... Nói chung xam là 1 trang web khá tự do ngôn luận. Và trong trang xam đấy, Ngụy Trung Hiền đã gặp những người kỳ lạ. Và Ngụy Trung suy nghĩ lại kế hoạch của Ngụy Trung Hiền với trang xam. {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Lúc này tiết trời đã dịu mát hơn nên Ngụy Trung Hiền mới có tâm trạng vừa đi bộ vừa ngắm cảnh. Và lúc này Ngụy Trung Hiền mới phát hiện ra, đây là lần đầu tiên Ngụy Trung Hiền đi ra đường vào buổi tối. {embarrassed}
+ Cái này không có liên quan đến câu chuyện chính, nhưng viết đến đây tôi mới nhớ ra tôi chưa viết câu nào miêu tả em gái của thằng Nhị Gia, nhưng phần truyện này quá dài dòng và kéo dài lâu lắm rồi. Nếu tôi miêu tả em gái thằng Nhị Gia nữa thì không biết bao giờ mới xong phần truyện này. Nên nếu được và có điều kiện, có thể tôi sẽ viết về em gái thằng Nhị Gia. Chỉ có thể nhé chứ tôi không nói chắc chắn. {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chính vì đây là lần đầu tiên đi dạo phố đêm, với thằng Thịnh cũng chẳng thúc giục nên Ngụy Trung Hiền đi chậm lại. Mục đích để ngắm phố phường buổi tối. Xem cuộc sống về đêm thế nào, nhà nhà đang mở bóng điện lên và chuẩn bị cho bữa cơm tối. Do quê Ngụy Trung Hiền là 1 thị trấn nghèo nàn và nhỏ thuộc tỉnh Phú Yên, cách thành phố Phú Yên đâu đấy khoảng 50 cây số hoặc hơn. Nên mặc dù đất nước đã mở cửa với thế giới lâu rồi. Mà rất nhiều nhà vẫn sử dụng đèn sợi tóc. Nếu quê Ngụy Trung Hiền mất điện thì cả thị trấn mất điện hết. {embarrassed}
Các quán ăn, các quán kem hay các quán cà phê hay các tiệm tạp hóa thì đang chuẩn bị đóng cửa, Ngụy Trung Hiền biết là sau 20 giờ tối. Cả quê Ngụy Trung Hiền sẽ đóng cửa và đi ngủ hết. Không có ai mở cửa do ở quê Ngụy Trung Hiền vẫn chưa có các siêu thị tiện lợi mở cửa 24/24 hay các quán rượu. Sau 20 giờ đem cả thị trấn quê Ngụy Trung Hiền sẽ chìm vào bóng tối, không có ai ra đường, trừ trong những trường hợp cần thiết. Đèn đường đã được bật lên để những người ra đường vào lúc này có thể thấy đường đi mà đi lại được an toàn. Nhưng cho dù đèn đường được bật lên thì có bật cũng như không bật, bởi quê Ngụy Trung Hiền đèn đường chỉ có mấy chiếc. {embarrassed}
Nhìn tình cảnh quê hương như vậy, Ngụy Trung Hiền nghĩ: "Quê mình 10 mấy năm qua từ khi mình chào đời đến giờ vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi. Quê mình vẫn nghèo nàn, lạc hậu và dân trí thấp như vậy". {ops}
Nghĩ như vậy, nên Ngụy Trung Hiền thấy chán cho quê hương nơi đã sinh ra Ngụy Trung Hiền. Vì nhiều lý do, do ông già Ngụy Trung Hiền kết hôn với mẹ Ngụy Trung Hiền không môn đăng hậu đối nên Ngụy Trung Hiền bị anh em họ hàng bên đằng bố ghét và khinh thường. Do Ngụy Trung Hiền xấu và nghèo nên bạn bè cũng không mấy ai thèm chơi với Ngụy Trung Hiền, cho đến nay cũng chỉ có Thịnh và con bé Giang là làm bạn với Ngụy Trung Hiền. {embarrassed}
Vì có 1 quá khứ không hay như vậy, nên Ngụy Trung Hiền luôn mong muốn bản thân giàu lên. Để trả thù và ném tiền vào những mặt những người quen như bạn bè học chung, anh em họ hàng đằng bố hay những người đã từng khinh thường, xa lánh và bắt nạt Ngụy Trung Hiền. Để chúng nó hiểu rằng, năm xưa chúng nó khinh thường, xa lánh, bắt nạt Ngụy Trung Hiền là sai. Nhưng với tình hình nghèo khổ ở quê hương thế này, Ngụy Trung Hiền biết nếu muốn làm giàu mà sống tại thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Phú Yên đầy nắng và gió này thì không có khả năng. Nên từ khi tốt nghiệp cấp 2, và tiếp xúc với internet. Nhìn thấy vẻ hoa lệ, giàu có và phồn hoa ở thủ đô Hà Nội. Ngụy Trung Hiền tính sau khi tốt nghiệp, thì sẽ lên thủ đô ngàn năm văn hiến để sinh sống, học tập và làm việc. Và cũng là để được nhìn thấy tận mắt thủ đô Hà Nội giàu có như thế nào. Được lên thủ đô Hà Nội sống là ước mơ luôn cháy bỏng trong Ngụy Trung Hiền từ khi Ngụy Trung Hiền vào cấp 3 cho đến nay. {embarrassed}
Nhưng rồi người tính không bằng trời tính, có 1 sự việc và 1 người xuất hiện đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của Ngụy Trung Hiền. Hay nói đúng hơn, là 1 con đàn bà. Sự việc và con đàn bà đấy là gì, thì sau này mới xuất hiện nên sẽ không nói ở đây. {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Quay lại với câu chuyện hiện tại, đang lúc suy nghĩ linh tinh. Đến khi định thần lại, Ngụy Trung Hiền mới nhận ra Ngụy Trung Hiền đã sắp đến cuối thị trấn. Từ chỗ Ngụy Trung Hiền đứng đã có thể nhìn thấy cuối thị trấn. Lúc này, Ngụy Trung Hiền mới nhớ ra thằng Thịnh ban trưa chỉ nói buổi tối ra cuối thị trấn gặp nó. Nhưng Thịnh không nói mấy giờ thì Thịnh ra gặp, nghĩ đến đây Ngụy Trung Hiền nghĩ thầm: "Có khi nào chuyện ban trưa, Thịnh nói có kế hoạch trả thù bà giáo viên chủ nhiệm là nó nói đùa ? Và nó để mình ra đây còn nó không ra gặp mình để đùa giỡn với mình không ?". {confuse}
Ngụy Trung Hiền chơi thân với Thịnh nên biết thằng này tính cách hay thích đùa giỡn, nên chuyện lần này Ngụy Trung Hiền nghĩ có khi Thịnh lại đùa giỡn. Đang tính đi về thì Ngụy Trung Hiền lại nghĩ: "Nhưng biết đâu lần này nó nói thật thì sao ?". {confuse}
Đang phân vân khó nghĩ nên ở lại chờ đợi Thịnh hay đi về, thì sau lưng Ngụy Trung Hiền có tiếng động làm Ngụy Trung Hiền giật mình quay lại. Do trời tối và nhất là Ngụy Trung Hiền với Thịnh đang âm mưu với nhau làm chuyện không tốt nên Ngụy Trung Hiền vốn đã không phải người gan dạ, nay Ngụy Trung Hiền lại càng nhát gan và cảnh giác xung quanh hơn. Tình cảnh của Ngụy Trung Hiền lúc này đúng với câu có tật giật mình. {ops}
Đến lúc Ngụy Trung Hiền quay lưng lại và chờ đợi, 1 lúc sau Ngụy Trung Hiền thấy 1 bóng người đang đi đến chỗ Ngụy Trung Hiền đứng làm Ngụy Trung Hiền cảm thấy sợ hãi. Ngụy Trung Hiền nghĩ: "Có khi nào chuyện mình với Thịnh bàn tính buổi trưa đã bị người khác nghe thấy, nên người lớn hay công an đến bắt mình ? Nhưng rõ ràng là chuyện ban trưa mình không nói với ai, thì sao có người thứ 3 biết được ?". {too_sad}
Đang lý ra, Ngụy Trung Hiền nên bỏ chạy nhưng do quá sợ nên Ngụy Trung Hiền chỉ đứng yên và run như cầy sấy. {too_sad}
1 lúc sau, Ngụy Trung Hiền tính lấy hết can đảm còn sót lại để bỏ chạy. Nhưng Ngụy Trung Hiền lúc này thấy bóng người đi đến có chút quen thuộc, nên đã dừng lại chờ người kia đi đến. Đến khi kẻ đấy đến gần hơn nữa, Ngụy Trung Hiền mới nghĩ thầm: "Thì ra là nó". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Người đi đến hóa ra là Thịnh, lúc này Thịnh đang đi đến gần Ngụy Trung Hiền trên xe club 50 cũ và hơi dơ bẩn. Nên Ngụy Trung Hiền mới dừng lại chờ Thịnh, đến khi Thịnh đến trước mặt Ngụy Trung Hiền. Thịnh mới lên tiếng hỏi: "Mẹ cái thằng chó này, tao còn tưởng mày sẽ không ra chứ". {ops}
Ngụy Trung Hiền nghe vậy, nghĩ thầm: "Có khi cái thằng này nó khinh thường mình nhát gan, nó nghĩ mình sẽ không dám ra gặp nó". {ops}
Sau đấy, Ngụy Trung Hiền hỏi Thịnh: "Xe này ở đâu mày có vậy ?". {embarrassed}
Thịnh trả lời với vẻ mặt tự đắc: "Xe này của tao đấy mày". {ops}
Nghe Thịnh trả lời vậy, Ngụy Trung Hiền hiểu rằng đây là xe của ông già Thịnh. Do điều kiện gia đình của Thịnh giàu hơn nhà Ngụy Trung Hiền, nên nó có xe máy để đi cũng không có gì lạ. Ngụy Trung Hiền hỏi tiếp: "Sao mày để xe bẩn vậy mà không rửa đi ?". {embarrassed}
Thịnh trả lời: "Tao không quá quan tâm đến vẻ bề ngoài, xe bẩn nhưng đi lại tốt là được". {embarrassed}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ngụy Trung Hiền lại hỏi: "Lúc mày đi ra đây, mày có kể cho ai nghe hay có người lạ nào đi theo mày không ?". {embarrassed}
Thịnh lại trả lời: "Không, và không có ai đi theo tao. Mà sao hôm nay mày hỏi nhiều vậy ?". {embarrassed}
Ngụy Trung Hiền trả lời: "Do tao sợ có người thứ 3 biết được chuyện tao gặp mày, lại xảy ra chuyện không hay ngoài ý muốn nên hỏi cho chắc chắn". {embarrassed}
Và Ngụy Trung Hiền nhìn cái xe club 50 cũ nát của Thịnh, và biết tiếng động lúc nãy là tiếng động cơ xe. Và Ngụy Trung Hiền mới hỏi đúng chủ đề chính, không rào trước đón sau nữa: "kế hoạch của mày là gì, bây giờ nói tao nghe được chưa Thịnh ?". {ops}
Thịnh nghe vậy, cũng không còn vẻ đùa giỡn nữa. Mà trở nên nghiêm túc, và sau đấy Thịnh nói: "Lên xe đi mày". {ops}
Ngụy Trung Hiền thắc mắc: "Mày chở tao đi đâu ?". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Thịnh trả lời: "Thì mày lên xe đi rồi hiểu, sao hôm nay mày hỏi nhiều như đàn bà ?". {ops}
Mặc dù hôm nay mới bị Thịnh chửi 2 lần và Ngụy Trung Hiền cũng có nhiều thắc mắc dành cho Thịnh. Nhưng Ngụy Trung Hiền vẫn lên xe ở yên sau, để Thịnh chở. Ngụy Trung Hiền ngồi ở yên sau rồi, Thịnh mới lên xe nổ máy và đi. Ngồi ở yên sau, Ngụy Trung Hiền có nhiều thắc mắc mà không dám hỏi Thịnh. Trong lòng Ngụy Trung Hiền tự suy diễn xem Thịnh sẽ trả thù bà cô giáo viên chủ nhiệm bằng cách nào. Và Ngụy Trung Hiền tưởng tượng ra nhiều chuyện không hay sẽ xảy ra. {ops}
Nghĩ đến đây, Ngụy Trung Hiền thấy sợ và ân hận vì đã theo Thịnh ra đây. Ngụy Trung Hiền sợ nếu có gì liên quan đến mạng người xảy ra mà bị người khác phát giác được. Thì Ngụy Trung Hiền không tránh khỏi liên quan mà phải đi vào trại giáo dưỡng. {too_sad}
Chỉ thấy thằng Thịnh lái xe sang trái, rồi sang phải, rồi đi thẳng sau đấy lại sang bên phải. Và đi thẳng mãi, đi được khoảng đâu đấy trên dưới 1 cây số thì Thịnh dừng xe lại trước 1 căn nhà khá khang trang. Ở dưới quê người sống trong 1 căn nhà như vậy chắc chắn không thể là người nghèo được. Ngụy Trung Hiền thấy thế hỏi: "Kế hoạch của mày là gì, bây giờ mày nói cho tao nghe được chưa ?". {ops}
Thịnh không trả lời thẳng câu hỏi của Ngụy Trung Hiền mà nói: "Đây là nhà bà Ngân dạy Hóa đấy mày". {ops}
Bà giáo viên chủ nhiệm lớp của Ngụy Trung Hiền và Thịnh tên là Ngân. Nhưng điều đấy lại càng làm Ngụy Trung Hiền thắc mắc hơn nên Ngụy Trung Hiền hỏi tiếp: "Sao mày lại dẫn tao đến nhà bà Ngân ? Thực sự mày muốn làm gì bà ấy ?". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Thịnh trả lời: "Chẳng phải mày muốn trả thù bà ấy sao, tao đưa mày đến đây để trả thù bà ấy ?". {surrender}
Ngụy Trung Hiền nói: "Nhưng, nhưng mày tính trả thù bà, bà ấy kiểu gì, sao tao hỏi, hỏi mãi mày, mày không trả lời ?". {ops}
Mặc dù Ngụy Trung Hiền nói với Thịnh với giọng bình tĩnh nhất có thể, nhưng thực sự Ngụy Trung Hiền lúc này đã sợ lắm rồi. Thậm chí, Ngụy Trung Hiền còn tính nếu Thịnh làm chuyện gì liên quan đến mạng người. Thì Ngụy Trung Hiền sẽ can ngăn. Bởi vì Ngụy Trung Hiền xem Thịnh là thằng bạn duy nhất. Nhưng lý do quan trọng nhất, là Ngụy Trung Hiền đang đi chung với Thịnh. Ngụy Trung Hiền sợ Thịnh làm điều gì bốc đồng thì Ngụy Trung Hiền sẽ không tránh khỏi liên quan. Mà kết quả có thể dẫn đến là Ngụy Trung Hiền sẽ đối diện với pháp luật, công an và tòa án. {too_sad}
Trớ trêu nhất, là lúc đầu Ngụy Trung Hiền là người ghét bà giáo viên chủ nhiệm nhất do trong lớp bà cô giáo viên chủ nhiệm chèn ép, hạch sách Ngụy Trung Hiền nhiều nhất. Do Ngụy Trung Hiền thường đóng học phí trễ, thậm chí suýt nữa Ngụy Trung Hiền đã 1 lần đối diện với quyết định đuổi học của nhà trường do nhiều lần không đóng học phí. May mà có thầy hiệu trưởng biết hoàn cảnh nhà Ngụy Trung Hiền với cũng do thầy hiệu trưởng có tâm nên thầy hiệu trưởng đã can thiệp không cho phép nhà trường đuổi học Ngụy Trung Hiền. Nên Ngụy Trung Hiền mới còn đi học đến bây giờ. Còn Thịnh bị chèn ép ít hơn nhiều, do Thịnh chỉ là chơi thân với Ngụy Trung Hiền. Với do bà giáo viên chủ nhiệm biết Thịnh tính cách vốn bốc đồng nên không dám chèn ép, hạch sách quá đáng quá như Ngụy Trung Hiền. {sad}
Vậy mà bây giờ, Ngụy Trung Hiền lại mới là người can ngăn không cho Thịnh làm điều gì bốc đồng, nguy hiểm đến mạng người. Thịnh quay lại nhìn Ngụy Trung Hiền bằng ánh mắt có vẻ là khinh thường: "Mày sợ phải không ?". {ops}
Bị nói trúng suy nghĩ thật, Ngụy Trung Hiền chỉ có thể đáp: "Không, không, tao không sợ. Nhưng tao lo...". {sad}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Rồi Ngụy Trung Hiền yên lặng, bởi không biết trả lời sao câu hỏi của Thịnh. Thịnh thấy vậy mới nói: "Không sợ thì tốt, nếu vậy thì mày chỉ cần làm theo lời tao nói là được". {ops}
Nghe Thịnh nói vậy, Ngụy Trung Hiền đành làm theo lời nó. Với thực sự Ngụy Trung cũng muốn biết kế hoạch trả thù bà cô giáo viên chủ nhiệm của Thịnh là gì. Và Ngụy Trung Hiền lúc này thấy tức cười. Như đã nói ở trên, trong lớp Ngụy Trung Hiền bị bà giáo viên chủ nhiệm chèn ép nhiều nhất do Ngụy Trung Hiền thường đóng học phí trễ với bà giáo viên chủ nhiệm đã có thành kiến với Ngụy Trung Hiền do ngày đầu tiên đi học. Ngụy Trung Hiền đã đi học trễ, còn Thịnh do chơi thân với Ngụy Trung Hiền nên bà giáo viên chủ nhiệm cũng ghét Thịnh nên bà ấy cũng chèn ép Thịnh nhưng với mức độ ít hơn nhiều so với Ngụy Trung Hiền. Với cũng do bà ấy biết Thịnh tính cách bốc đồng nên cũng không dám hạch sách Thịnh như với Ngụy Trung Hiền. {confuse}
Nhưng bây giờ tình hình này, Thịnh thì tích cực trả thù. Còn Ngụy Trung Hiền lại do dự, và có ý định can ngăn Thịnh. Người ngoài không biết còn nghĩ, Thịnh là đứa học sinh cá biệt bị bà giáo viên chủ nhiệm hạch sách nhiều nhất nên Thịnh tức giận nên trả thù bà ấy. Còn Ngụy Trung Hiền là đứa bạn tốt đi theo để ngăn cản. Trong khi sự thực là Ngụy Trung Hiền mới là đứa học sinh bị bà giáo viên chủ nhiệm hạch sách nhiều nhất. {ops}
Lúc này Thịnh lấy ra bao ni lông màu đen đặt ở giữa tay lái và ghế ngồi cầm lên tay. Đến lúc này Ngụy Trung Hiền mới nhìn thấy cái bao ni lông màu đen này. Ngụy Trung Hiền liền hỏi: "Bao gì vậy mày ?". {ops}
Thịnh không trả lời mà nói với Ngụy Trung Hiền: "Mày có mang bật lửa không, đưa cho tao ?". {ops}
Thịnh biết Ngụy Trung Hiền hút thuốc nên trong túi luôn có bật lửa, Ngụy Trung Hiền lấy từ trong túi ra bật lửa. Và đưa bật lửa cho Thịnh và hỏi: "Mày cần bật lửa làm gì ?". {ops}
 

DeptrainhatmienBac

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Thịnh không trả lời câu hỏi của Ngụy Trung Hiền, mà lấy từ bao ni lông màu đen ra mấy chai thủy tinh đủ loại. Có loại chai bia, cũng có những chai nước trong suốt. Cũng có chai nước ngọt có gas, đặc điểm chung là những chai thủy tinh đều chứa nước và những chai thủy tinh này đều được bịt miệng bằng những miếng vải. Và nhất là đều bốc mùi hôi rất khó chịu. Ngụy Trung Hiền lại hỏi: "Mấy chai nước này là sao Thịnh ?". {ops}
Thịnh lúc này mới trả lời: "Xăng đấy mày ?". {ops}
Ngụy Trung Hiền lại càng hoang mang mà hỏi: "Mày mang xăng đến đây làm gì ?". {ops}
Thịnh mới nói: "Tất nhiên là để đốt nhà trả thù bà giáo viên chủ nhiệm rồi mày". {ops}
Ngụy Trung Hiền nghe vậy lại càng hoang mang và sợ hãi, yên lặng 1 lúc. Thịnh mới nói tiếp: "Cái này là bom xăng đấy mày, mày chỉ cần lấy bật lửa đốt miếng vải bịt miệng mấy chai thủy tinh. Xong ném vào nhà bà giáo viên chủ nhiệm thì nhà bà ấy sẽ nổ tung và cháy. Lúc đấy thù của mày được trả". {ops}
Ngụy Trung Hiền nghe Thịnh nói vậy, đã sợ đến mức cực điểm. Có thể nói từ khi chào đời cho đến nay, chưa bao giờ Ngụy Trung Hiền sợ giống bây giờ. 1 lúc sau, Ngụy Trung Hiền mới hỏi: "Ai dạy mày làm mấy cái này ?". {ops}
 
Bên trên